Khắp vùng châu thổ sông Hồng, người dân đã xây rất nhiều đền, chùa để tưởng nhớ công lao của Lý Quốc Sư, một vị cao tăng nổi tiếng thời Lý. Thế nhưng ngôi làng nơi ông sinh ra ở xã Gia Sinh, ven núi Bái Đính thì lại không có một vết tích gì tưởng nhớ đến người thầy thuốc trứ danh này.
Một trong những tượng Phật lớn nhất chùa Bái Đính |
Pháp sư Nguyễn Minh Không tên thật là Nguyễn Chí Thành, là người phủ Tràng An, gần núi Bái Đính, Ninh Bình hiện nay. Ông là người thông minh, tài năng xuất chúng nhưng lại theo nghiệp tu hành. Truyền thuyết kể rằng, một lần sư thầy Từ Đạo Hạnh giả tiếng hổ để dọa, ông trách thầy sẽ phải ăn năn về việc làm của mình. Từ Đạo Hạnh thở dài và nói với ông rằng: “Kiếp sau ta sẽ đầu thai vào một vị vua, nếu cơ thể ta mọc toàn lông hổ thì con sẽ là người cứu ta nhé”. Sau đó Từ Đạo Hạnh truyền cho ông bí quyết trị bệnh.Tương truyền vị vua Lý Thần Tông do Từ Đạo Hạnh hóa kiếp thành. Vào tuổi trưởng thành, vua bị bệnh rất lạ: Trên khắp cơ thể mọc toàn lông lá, miệng thì cứ gầm gừ như hổ. Triều đình buộc phải nhốt vua vào cũi và truyền gọi thần y khắp nơi chữa trị. Trong lúc đó từ đất Tràng An, Ninh Bình, bọn trẻ chăn trâu truyền nhau câu sấm: “Muốn trị bệnh cho thiên tử, chỉ có Nguyễn Minh Không”.
Triều đình nhà Lý cho mời pháp sư vào. Quả thật, ông trị được bệnh hóa hổ của vua Lý Thần Tông. Nhà vua phong cho ông là Quốc sư, quản lý các sư sãi của quốc gia. Lý Quốc Sư đồng thời cũng là ông tổ của nghề đúc đồng, tên tuổi của ông gắn với tứ đại khí của Đại Việt, tiêu biểu như chuông Quy Điền, vạc Phổ Minh. Chính vì thế mà ông được nhân dân phong thánh.
Điện thờ ba vị Tam Thế tại chùa Bái Đính |
Điều đặc biệt ở điện thờ Pháp chủ có tượng Phật A Di Đà bằng đồng rất lớn, nặng 100 tấn. Pho tượng này được công nhận là tượng Phật lớn nhất VN. Tiếp đó là một sân chùa rộng, sừng sững tượng Quan Âm Bồ Tát bằng đá to, cao, rồi đến điện thờ Quan Thế Âm Bồ Tát với một tầng mái cong. Lại có một sân chùa và một vườn cây nữa rồi mới đến tháp chuông lớn, kiến trúc bát giác theo kiểu chồng diêm, gồm ba tầng mái cong, tất cả là 24 mái ở tám phía với các đầu đao.
Trong tháp chuông này treo một quả chuông nặng 36 tấn. Trên đồi cao về phía bên trái toà Tam Thế cũng treo một quả chuông cao 5,6m, nặng 27 tấn. Từ hai phía của Tam quan là các dãy nhà hành lang bao bọc khu chùa lên đến điện Tam Thế. Trong các nhà hành lang này đặt 500 vị La Hán bằng đá, mỗi tượng một dáng hình khác nhau nhưng đều cao to, đồ sộ.
Độ dài từ thấp đến cao tính từ Tam quan ở dưới lên đến điện Tam Thế ở trên là gần 800m. Khu vực chùa Bái Đính còn tỏa ra một không gian rộng lớn hơn nữa, có giếng Ngọc, hồ Phóng Sinh, hồ Đàm Thị, khu thờ Mẫu, khu thờ Tổ, khu tháp mộ sư, khu nhà tăng thiền viện, khu nhà khách, bảo tháp 14 tầng và khu bảo tàng Phật giáo VN.
Số phận một ngôi làng trung du ở Ninh Bình thật kỳ lạ. Nó là mảnh đất hội tụ nhiều khí thiêng, không chỉ là quê hương của pháp sư Minh Không, mà còn là nơi phát mệnh đế vương của Đinh Bộ Lĩnh và Lê Hoàn, từng là nơi vua Quang Trung dừng lại làm lễ tế cờ trước khi đánh vào thành Thăng Long năm 1789, là khu căn cứ cách mạng thời kháng chiến chống Pháp
. Vì vậy mà nơi này đã được công nhận là Khu Di tích văn hóa lịch sử quốc gia vào năm 1997. Và nay một phần đất làng có thêm quần thể chùa Bái Đính có quy mô hoành tráng và đẹp đẽ nhất từ trước đến nay ở VN. Tương lai, nó sẽ trở thành trung tâm lớn của Phật giáo VN.
HỒNG BÍCH
Qua chốn phủ đệ Kim Long
Làng Kim Long xưa nằm ở bờ Bắc sông Hương. Vị Chúa Nguyễn thứ ba khi ấy mới kế vị đúng một năm, say đắm trước cảnh sơn thủy hữu tình nên đã dời phủ về làng.
Cố đạo Alexandre de Rhodes đã mô tả Kim Long như là một thành phố lớn. Ông cho rằng phủ Chúa lúc ấy rất khang trang, nhà cửa xinh xắn, phần lớn làm bằng gỗ với cột, kèo chạm trổ tinh vi, nhà nào cũng có vườn, ban đêm, đèn sáng trưng. Dưới bến sông có thuyền rồng và nhiều thuyền chiến. Sau khi Gia Long lên ngôi, nhiều quan lại các triều đại không thích chốn phồn hoa đô hội ở Phú Xuân, nên lui về Kim Long lập phủ đệ, nhà vườn, để lại một gia sản kiến trúc quý giá, tạo thêm cho Huế một điểm dừng chân thơ mộng hiếm có.
Bây giờ đứng ở làng Kim Long, trước mắt du khách là con sông Hương xanh biếc, yên ả, thỉnh thoảng lại có con đò nhỏ của những người đi cào hến trôi ngang. Và câu chuyện về đất Kim Long còn trải dài theo bước chân du khách trên đường vào thôn Phú Mộng, nơi vua Gia Long cho tạo dựng nhà vườn phủ đệ và ban phát cho khanh tướng. Con đường cong cong uốn lượn, lát gạch men đỏ sang trọng, hiếm có ở VN.
Ngay đầu thôn là ngôi nhà cũ thờ Tả quân Lê Văn Duyệt, gồm ba gian hai chái, chạm trổ tinh xảo, được dựng cách đây đúng 187 năm. Ngay chính giữa điện thờ có tấm hiểu dụ của vua Tự Đức ban với nội dung xóa tội cho ngài và nhiều hoành phi, câu đối, cặp trúc hóa long chạm trổ tỉ mỉ do các quan cùng triều mừng nhà mới. Du khách thắp hương cho ngài, đi dạo trong khu vườn rộng và tự hỏi, không biết ngày xưa ông Lê Văn Khôi (con nuôi Lê Văn Duyệt) sau khi giết hổ bạch ở đấu trường đã đem xác về chôn ở góc nào trong khu vườn này.Từ phủ Tả quân trở đi, những ngôi nhà rường ken dày. Nhà vườn thôn Phú Mộng còn nguyên vẹn 60 cái, như Phủ Diên Phước công chúa, Phủ Lê Văn Duyệt, nhà ở của quan Thượng thư Bộ Lễ Phạm Hữu Điền. Có nhà còn năm, sáu nghìn mét vuông đất hoa viên, trồng sapôchê, cam, quýt, thanh trà, nhiều loại hoa vạn thọ, hồng, cây cảnh. Dù trời nắng nóng, đi trong vườn vẫn thấy mát mẻ, dễ chịu. Có gia đình còn giữ được tủ có con rồng chạm nổi, thếp vàng óng ánh, còn nguyên năm móng. Ở Huế ai cũng biết, chỉ tủ thờ trong cung vua rồng mới có năm móng, nhà quan bốn móng và nhà dân chỉ được phép “xài” rồng ba móng. Người dân Phú Mộng đa phần là con quan, cháu Chúa, cố giữ nếp văn hóa ứng xử thanh lịch, vô cùng kiên nhẫn, cởi mở với du khách.
Có một nghịch lý là từ trước tới nay, các điểm tham quan trong làng Kim Long đều miễn phí, còn việc giữ gìn những ngôi nhà vườn ở thôn Phú Mộng, làng Kim Long đều do chủ nhân tự lo liệu. Anh Lê Chánh Tuấn nói: “Tôi có trong tay nhiều chương trình tour của các công ty du lịch đang đóng trên địa bàn Huế. Họ quảng cáo rầm rộ để đưa khách đến tham quan Kim Long, trong đó có phủ thờ ngài Tả quân, nhưng vẫn liên kết với các chủ nhà vườn, tạo điều kiện cho chủ nhân những ngôi nhà này có thu nhập để sửa chữa, bảo tồn các kiến trúc nhà cổ của Huế”.Nhiều ngôi nhà có giá trị xuống cấp trầm trọng, rui mè bị mối mọt, mái dột, nhưng chủ nhân không đủ sức trùng tu. Anh Tuấn cho biết đã gặp khó khăn như thế nào khi vay tiền ngân hàng để sửa nhà thờ, sổ hồng của anh không được ngân hàng chấp nhận với lý do đây là đất có di tích của tỉnh. Cụ Nguyễn Ngọc Trinh than phiền, đất vườn rộng nhưng cũng không được xẻ vài trăm mét vuông bán bớt để lấy tiền sửa sang nhà cửa, do thôn nhà vườn này đã được quy hoạch, cấm xẻ vườn chia lô. Cụ chỉ có hai chọn lựa, hoặc bán toàn bộ nhà vườn, dọn đi nơi khác, hoặc cam chịu hoàn cảnh khó khăn như hiện nay. Nhiều gia đình đã chọn cách bán toàn bộ nhà cửa và vườn tược để có vốn liếng làm ăn. Đã xuất hiện những chủ nhân mới với các nhà hàng, quán sá, nếp sống thôn dã bắt đầu bị khuấy động
Cố đạo Alexandre de Rhodes đã mô tả Kim Long như là một thành phố lớn. Ông cho rằng phủ Chúa lúc ấy rất khang trang, nhà cửa xinh xắn, phần lớn làm bằng gỗ với cột, kèo chạm trổ tinh vi, nhà nào cũng có vườn, ban đêm, đèn sáng trưng. Dưới bến sông có thuyền rồng và nhiều thuyền chiến. Sau khi Gia Long lên ngôi, nhiều quan lại các triều đại không thích chốn phồn hoa đô hội ở Phú Xuân, nên lui về Kim Long lập phủ đệ, nhà vườn, để lại một gia sản kiến trúc quý giá, tạo thêm cho Huế một điểm dừng chân thơ mộng hiếm có.
Bây giờ đứng ở làng Kim Long, trước mắt du khách là con sông Hương xanh biếc, yên ả, thỉnh thoảng lại có con đò nhỏ của những người đi cào hến trôi ngang. Và câu chuyện về đất Kim Long còn trải dài theo bước chân du khách trên đường vào thôn Phú Mộng, nơi vua Gia Long cho tạo dựng nhà vườn phủ đệ và ban phát cho khanh tướng. Con đường cong cong uốn lượn, lát gạch men đỏ sang trọng, hiếm có ở VN.
Nhà Tả quân Lê Văn Duyệt |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét