Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Bài viết hay(745)

Thấy mấy đứa nhỏ bây giờ sướng thiệt! Mới học lớp 6 mà nhiều đứa tay cầm iPhone, tay cầm iPad,mặc quần áo "hàng hiệu", có đứa mới vô college mà cha mẹ đã mua cho xe "xịn"! Về nhà th2i có đủ loại games, muốn ăn món gì cũng có!  Nhớ lại cái thời 1975 -1985 ở VN khi mọi người phải "ăn độn" với bo bo, bột mì, xếp hàng mua lương thực và nhu yếu phẩm theo "tiêu chuẩn" mà thương cha mẹ mình làm sao ! Bây giờ tụi nhỏ no đủ hơn, nhiều đứa sướng quá sinh ra "rửng mỡ" thấy phát ghét! Có những đứa sinh ra và lớn lên ở VN nhưng qua Mỹ vài năm tự dưng bắt chước Mỹ một cách ..."khó ưa"; chẳng hạn như giả bộ quên tiếng Việt hay nói ngọng nghịu, đớt đát..., gặp nhau là "xổ" tiếng Anh giống như con nít Mỹ(đen).  Tức cười nhất là có nhiều đứa học highschool hay college mà cũng "xà nẹo" hay ôm hôn nhau giữa nơi công cộng, bày đặt vô pub hay bar uống rượu, nhảy đầm, hát nhạc rap, xài thuốc lắc...Tưởng qua Mỹ để học thành tài, ai dè học đòi cái hư, cái xấu thì ...dễ òm!  Dù sao cũng đỡ hơn mấy ông Bắc Hàn khi mà cháu vừa đủ lông đủ cánh thì "chặt" luôn ông dượng cho khỏi lo sợ sau này bị "đảo chánh". Đúng là "cẩn tắc vô áy náy"!  Không biết có "nhổ cổ thỉ phải tận gốc" hay không?
Tin từ Bắc Hàn: Toàn văn cáo trạng buộc tội và phán quyết tử hình Jang Song-thaek
Từng câu trong quyết định của tòa án như búa tạ của sự giận dữ của các cán bộ và nhân dân giáng lên đầu Jang Song-thaek, một kẻ phản cách mạng, tham vọng chính trị đê hèn và là kẻ lừa đảo.



Hình ảnh Jang Song-thaek được hai nhân viên an ninh Triều Tiên bắt cúi đầu trong phiên tòa hôm 12/12
Trước đó, thông tấn KCNA cũng đã cho đăng tải thông tin về phiên tòa cùng loạt cáo trạng chống lại Jang Song-thaek được đề cập tới trong phiên tòa đặc biệt ngày 12/12.
Dưới đây là toàn văn bản tin được KCNA đăng tải sớm ngày 13/12:
"Sau khi nghe báo cáo về cuộc họp mở rộng của Bộ Chính trị, Ủy ban Trung ương đảng Lao động Triều Tiên, toàn thể cán đảng viên và nhân dân cả nước đã thét lên những tiếng giận dữ và yêu cầu một hình phạt nghiêm khắc chống lại thói phe phái, phản cách mạng. Trong bối cảnh của những tiếng la thét vang vọng khắp đất nước, một tòa án quân sự đặc biệt của Bộ An ninh quốc gia CHDCND Triều Tiên được tổ chức vào ngày 12/12 để trừng phạt kẻ phản bội của mọi thời đại Jang Song-thaek.
Jang bị buộc tội đã tập hợp lực lượng không thể chấp nhận và thành lập một nhóm phe phái hiện đại trong một thời gian dài. Do đó đã phạm tội ác ghê tởm như âm mưu lật đổ nhà nước bằng tất cả các loại thủ đoạn và phương tiện đê hèn với một tham vọng hoang đường giành lấy quyền lực tối cao của đảng và nhà nước chúng ta.
Toà án đã xem xét tội ác của Jang Song-thaek.
Tất cả các tội ác của bị cáo đã được chứng minh trong quá trình xét xử và hắn đã nhận tội.



Bức ảnh chấn động dư luận quốc tế và bán đảo Triều Tiên khi Jang Song-thaek bị bắt.
Quyết định của tòa án quân sự đặc biệt của Bộ An ninh quốc gia của CHDCND Triều Tiên đã được đọc tại phiên tòa.
Từng câu trong quyết định của tòa án như búa tạ của sự giận dữ của các cán bộ và nhân dân giáng lên đầu Jang Song-thaek, một kẻ phản cách mạng, tham vọng chính trị đê hèn và là kẻ lừa đảo.
Bị cáo là một kẻ phản quốc mọi thời đại với hành vi chống đảng, hành vi phe phái phản cách mạng trong một nỗ lực để lật đổ sự lãnh đạo của đảng và nhà nước, hệ thống xã hội chủ nghĩa của chúng ta.
Jang Song-thaek đã được bổ nhiệm vào các vị trí lãnh đạo của đảng và nhà nước nhờ vào sự tin tưởng chính trị sâu sắc của Chủ tịch Kim Nhật Thành, Chủ tịch Kim Jong-il và từ lâu đã nhận được lòng nhân từ từ 2 vị lãnh tụ nhiều hơn bất kỳ người nào khác.
Hắn đã được bổ nhiệm vào các vị trí cao cấp hơn nữa và đặc biệt là nhận được sự tin tưởng sâu sắc của nhà lãnh đạo tối cao Kim Jong-un.
Hắn không xứng đáng với sự tin tưởng chính trị và lòng nhân từ thể hiện bởi những con người nhân cách lớn của Paektu (ngọn núi nơi nhà lãnh đạo Kim Nhật Thành ẩn náu trong thời kỳ cách mạng và là nơi nhà lãnh đạo Kim Jong-il chào đời. Nó được xem là ngọn núi thiêng, cái nôi cách mạng ở Triều Tiên - PV).



Cảnh phiên tòa quân sự đặc biệt xét xử Jang Song-thaek.
Con người lẽ ra phải có nghĩa vụ cơ bản là trả ơn niềm tin lãnh tụ đã gửi gắm bằng cả nghĩa vụ và lòng trung thành của mình.
Tuy nhiên, kẻ cặn bã và hèn hạ Jang Song-thaek, kẻ còn tệ hơn cả một con chó, gây ra hành vi bị nguyền rủa đến 3 lần, phản bội niềm tin sâu sắc và tình yêu nồng nhiệt nhất của nhân dân và các nhà lãnh đạo dành cho mình.
Từ lâu, Jang Song-thaek đã có một tham vọng chính trị bẩn thỉu. Hắn ta không dám ngẩng đầu lên khi lãnh tụ Kim Nhật Thành và Kim Jong-il còn sống. Nhưng, trước mặt hai nhà lãnh tụ, Jang Song-thaek luôn che giấu mặt thật của mình. Hắn chỉ bắt đầu để lộ bộ mặt thật khi nghĩ rằng đã đến thời điểm thực hiện tham vọng hoang đường của mình trong giai đoạn lịch sử chuyển giao thế hệ lãnh đạo cách mạng.
Jang Song-thaek phạm tội phản quốc bị nguyền rủa ba lần, không thể tha thứ khi công khai và ngấm ngầm can thiệp vào vấn đề chuyển giao quyền lãnh đạo cho Chủ tịch Kim Jong-un, người kế thừa hợp pháp của cố Chủ tịch Kim Jong-il và là sự phản ánh các mong muốn và ý chí của toàn đảng, toàn quân và toàn dân.
Khi nỗ lực của hắn được chứng minh là vô ích và quyết định đồng chí Kim Jong-un được bầu làm Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương đảng Lao động Triều Tiên tại Hội nghị lần thứ ba của WPK trong sự phản ánh của ý chí thống nhất của tất cả các đảng viên, nhân viên, làm cho tất cả những người tham gia hội nghị đứng lên cổ vũ nhiệt thành rung chuyển hội trường, Jang Song-thaek đã cư xử rất ngạo mạn và dường như miễn cưỡng đứng lên, miễn cưỡng vỗ tay. Hành động đó đã chạm vào sự oán giận cao chót vót của cán bộ và nhân dân chúng ta.



Jang Song-thaek khi còn đương chức.
Jang Song-thaek thú nhận rằng hắn cư xử như vậy tại thời điểm đó như một phản ứng khi hắn nhận thấy sức mạnh của đồng chí Kim Jong-un trong quân đội đã được củng cố và điều này sẽ là một trở ngại trong nỗ lực tiếm quyền trong đảng và nhà nước của mình.
Khi Chủ tịch Kim Jong-il đột ngột qua đời, Jang Song-thaek bắt đầu hành động một cách nghiêm túc và thực sự thể hiện tham vọng quyền lực ấp ủ bấy lâu của mình.
Lợi dụng vinh dự thường được thường xuyên tháp tùng Chủ tịch Kim Jong-un trong các chuyến thị sát, Jang Song-thaek đã rất cố gắng tạo ra ảo giác rằng hắn có ảnh hưởng đối với các cán bộ và như một người đặc biệt ngang tầm với nhà lãnh đạo cách mạng.
Trong một nỗ lực để tập hợp một nhóm phản động để lật đổ nhà lãnh đạo của đảng và nhà nước, hắn để cho các yếu tố không mong muốn và người nước ngoài, bao gồm cả những người đã bị sa thải và bị trừng phạt nặng vì không tuân theo chỉ thị của Chủ tịch Kim Jong-il không tuân theo các hướng dẫn của Chủ tịch Kim Jong Il, một chỗ đứng trong Ủy ban Trung ương đảng và các cơ quan khác một cách xảo quyệt.
Jang Song-thaek đã làm tổn hại nghiêm trọng tới phong trào thanh niên ở nước ta, để một phần nhóm nổi loạn và kẻ phản bội ở trong lĩnh vực công tác thanh niên nhận hối lộ của kẻ thù. Ngay cả sau khi họ đã được phát hiện và trừng phạt bằng biện pháp kiên quyết của đảng, hắn vẫn bảo trợ cho họ và để cho họ giữ các chức vụ quan trọng của đảng và nhà nước./. 
Quy trình
1507674_497070270406208_774071248_n.jpg


Quy trình làm báo ở một xã hội bưng bít thông tin. Ảnh: Một Thế Giới
Hôm nay ông Dương Chí Dũng ra tòa, phiên tòa mà mấy ngày trước Tổng Bí thư khua chuông gõ trống cho “bà con chờ xem”.
Ảnh chụp sau vành móng ngựa có 9 người (có báo cắt bớt chỉ còn 5), tất cả đều đồng phục màu xanh, trừ ông Dũng, không có đồng phục, lại được mặc áo khoác. Không biết cách dược ăn mặc có ngụ ý gì. Thôi đó là chuyện của hệ thống tố tụng.
Nhân phiên tòa xử ông Dũng, lại nhớ và nhắc chuyện đúng qui trình. Chính khi vụ Vinashin vỡ, ông Dũng bị điều động luân chuyển, bỏ trốn rồi bị bắt, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lần đầu tiên dùng cách giải trình đúng qui trình để chối trách nhiệm. Trong lời giải trình đó, Thủ tướng cho rằng việc bổ nhiệm ông Chí Dũng là đúng qui trình, bởi trước đó, Thủ tướng đã điều ông Dũng khỏi một doanh nghiệp thuộc thẩm quyền quản lý của mình (đúng qui trình) và bằng cùng một quyết định, phân công và bổ nhiệm ông Dũng vào một chức vụ thuộc thẩm quyền của Bộ trưởng Bộ GTVT, vi phạm điều 12 Nghị định 178/2007 ngày 3/12/2007 cũng chính do ông Nguyễn Tấn Dũng ký.
Từ đó cho đến những ngày lũ lụt miền trung vừa qua với việc xả lũ gây chết người cũng được báo cáo, giải trình đúng qui trình, đã âm ỉ một quá trình hình thành hội chứng/phong trào đúng qui trình: đúng qui trình khám chữa bệnh, đấu thầu, xây dựng công trình, xả lũ, đánh giá tác động môi trường, khen thưởng, bổ nhiệm đề bạt…
Qui trình là công cụ, cách thức để nhận thức, khám phá, khai thác, cải biến… thế giới khách quan và quản lý các hoạt động đó. Nó được hình thành bằng tổng kết kinh nghiệm thành công trong quá khứ và dự báo tương đối đúng các yếu tố, điều kiện tác động đến quá trình hoạt động hiện tại và tương lai của con người. Nội dung của một qui trình nào đó là sự chuẩn hóa, mô hình hóa các tiêu chí để kiểm tra đầu vào và kiểm soát quá trình cũng như đầu ra của hoạt động, chuẩn hóa các kỹ thuật, biện pháp, điều kiện, nhân tố, môi trường, phương tiện, nguyên nhiên liệu, thủ tục, bước đi v.v... của một hoạt động để bảo đảm tính hợp lý, hiệu quả, khả thi, kinh tế và thân thiện nhân văn.
Qui trình không phản ánh hết qui luật và có sự lệch pha nhất định theo không gian và thời gian lịch sử của hoạt động so với qui luật phổ quát. Trong quản lý hoạt động, nhất là quản lý xã hội, qui trình thấp hơn pháp luật và cũng như pháp luật, nó không phải nhất thành bất biến. Tóm lại, qui trình do con người tạo ra, có thiếu sót bất cập, tương đối, đòi hỏi phải luôn được điều chỉnh, hoàn thiện. Có những qui trình sai hoặc trục trặc, thiếu ổn định khi thực thi. Do vậy, khi người tạo ra nó lấy sự đúng qui trình để giải thích cho cái sai, cái trục trặc, cái phản tác dụng, cái thiếu tính kinh tế…, lúc đó, chủ thể ấy rơi vào mấy khả năng: 1. Vô trách nhiệm; 2. Trốn tránh trách nhiệm; 3. Nô lệ của qui trình do chính mình tạo ra; và 4. Khả năng tư duy, nhận thức kém.
Khi 4 khả năng tiêu cực đó lại được bảo vệ bằng quyền lực kiểu miệng nhà quan có gang có thép, có lẽ phải xây dựng nhựng qui trình nhằm khắc phục hậu quả từ phía đối tượng của qui trình hoặc xây dựng qui trình đổ lỗi cho đối tượng đó. Chẳng hạn, khi xả lũ đúng qui trình nhưng người dân vẫn chết, hoa màu bị thiệt hại, cần phải có cách đổ lỗi cho người dân và hoa màu đó chết hoặc thiệt hại không đúng qui trình, hoặc xây dựng qui trình chết cho người dân khi xả lũ đúng qui trình. Giải quyết việc ấy là nhiệm vụ của ngành qui trình học trong tương lai; trước mắt, có thể xuất hiện nhiều luận án tiến sĩ nghiên cứu về hiện tượng đúng qui trình trong kế hoạch 29.000 tiến sĩ của ông Nguyễn Thiện Nhân, tính cả một số luận án về Mặt trận Tổ quốc.
Nhân chuyện đúng qui trình, có thể liên hệ mở rộng chuyện đúng qui luật. Những người cộng sản Việt Nam và các nước khác, khi làm “cách mạng vô sản” để xây dựng chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản, họ tự xưng, tự tin và làm cho đồng bào mình tin bằng tuyên truyền và bạo lực rằng quá trình đó đúng qui luật “khách quan”, dựa trên nhận thức duy vật biện chứng và duy vật lịch sử mácxít. Tuy có sửa đổi, điều chỉnh theo kiểu ngụy biện qui luật gốc của Marx cho phù hợp với tình hình “cách mạng“ của mỗi nước nhưng nước nào cũng cho là đúng qui luật. Đùng một cái, cuộc “cách mạng” thất bại, nơi thì bỏ của chạy lấy người, nơi thì phải lo thay đổi trở lại cho tư nhiên, nơi lại bình cũ rượu mới với thứ chủ nghĩa xã hội lợi ích và thực dụng chứa trong cái vỏ hệ thống toàn trị với sự duy trì tầng lớp thống trị cũ, biến nhân dân mình thành con tin dân chủ nhân quyền và nhân đạo để bắt thế giới giúp đỡ nuôi lo và tiếp tục đúng qui luật.
Với cái đà ấy, nếu đến cuối thế kỷ XXI mà chủ nghĩa xã hội chưa hoàn thiện trên đất nước ta, năm 2100, đảng có thể tuyên bố với quốc dân rằng, qua 146 năm nỗ lực xây dựng theo đúng qui trình, song chủ nghĩa xã hội chưa xong, mong bà con thông cảm, lực bất tòng tâm. Chúng ta phải trở lại với qui đầu (tức đầu qui trình).
Xích Tử 
Vì sao nhiều đảng viên bỏ đảng?
Công luận tại Việt Nam trong tuần đầu tháng 12 xôn xao về việc công khai từ từ bỏ đảng Cộng sản của các ông Lê Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng và bác sĩ Nguyễn Đắc Diên tại Sài Gòn.
Trước đó có một số người từng thực hiện biện pháp tương tự; tuy nhiên số này vẫn còn là thiểu số trong chừng hơn ba triệu đảng viên tại Việt Nam.
Lời nói không đi đôi với việc làm Danh sách những đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam chính thức công khai làm đơn ra khỏi đảng, hồi tháng 7 vừa qua lại có thêm một tên mới là ông Nguyễn Thái Sơn.
Trong đơn ra khỏi đảng, ông này nêu rõ ‘Có thể nào một cán bộ, đảng viên suốt đời gương mẫu, cần cù, chịu khó làm việc, tin tưởng vào pháp luật và hệ thống chính quyền của nhà nước đấu tranh bảo vệ lẽ phải lại trở thành thảm họa’.
Ông Nguyễn Thái Sơn năm nay đã 70 tuổi cho biết lý do khiến ông phải đi đến quyết định ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam:
“Lý do chính là lời nói không đi đôi với việc làm, chính sách, chủ trương, cương lĩnh, nghị quyết của Đảng không được thực hiện. Thứ hai nhiều vấn đề bất bình trong xã hội do chủ trương, đường lối không đi đôi với thực hành nên gây cho tôi những thảm họa. Vụ việc của tôi báo chí đã đăng rất nhiều, và nhiều cơ quan pháp luật cũng xác nhận chuyện này là chuyện vi phạm luật pháp, nhưng cuối cùng họ cũng làm tầm bậy, tầm bạ. Chính vì thế tôi cũng báo cáo lên trong chi bộ vụ việc này không làm đến nơi đến chốn thì Đảng cũng chẳng có việc gì nữa nên tôi xin nghỉ sinh hoạt đảng, vì sinh hoạt đảng như thế là hình thức, là vớ vẩn thôi.
Qua chuyện tôi đi khiếu kiện cũng gặp trong xã hội nhiều chuyện cũng rất bức xúc. Nhiều người cũng rất khổ sở. Ngay cả chúng tôi là người có học, có hành, đọc báo, đọc luật và có thể hiểu; còn nhiều người dân quá cực khổ không có điều kiện đọc nên không hiểu nhiều. Nhiều người cũng không có tài liệu bằng chứng, mất thời giờ cho chuyện ấy mà không giải quyết được. Vấn đề của chúng tôi làm rất chính đại, quang minh, đàng hoàng; đấu tranh có tổ chức mà họ còn làm bậy như thế thì những người không có điều kiện như chúng tôi họ khổ như thế nào!
Thực chất vấn đề tôi xin ra đảng là đấu tranh cho một xã hội bình đẳng, công minh. Tôi đã gửi trên 4.000 đơn đến các cơ quan bảo vệ pháp luật, các cơ quan quốc hội, chính phủ mà họ không giải quyết thì trách nhiệm của họ ở đâu, làm gì?
Liên quan đơn (xin ra đảng) vừa rồi tôi cũng muốn dư luận của xã hội, kể cả dư luận quốc tế vì đây là chân lý - lẽ phải mà; trắng đen phải phân minh thì xã hội mới phát triển lành mạnh được. Nếu tình hình thế này kéo dài thì đất nước sẽ trở nên tồi tệ, con người sẽ trở nên rất xấu.”
Khó tìm người cùng chí hướng Một đảng viên trẻ công khai từ bỏ lý tưởng cộng sản được nhiều người biết đến là anh Nguyễn Chí Đức. Sau một năm ra khỏi đảng, anh có bài viết mang tựa ‘Suy nghĩ cô đọng sau một năm từ bỏ Cộng sản’..

Các Đại biểu đang biểu quyết tại Đại hội đảng XI hôm 17-01-2011. AFP PHOTO / HOANG DINH Nam.
Trong bài anh có câu ‘Sự thật đã rõ nhưng những người đảng viên ĐCSVN dám dứt ra khỏi chuyện cơm áo, gạo tiền, chuyện quá khứ nặng nghĩa - nặng tình, chấp nhận dấn thân còn rất rất ít hơn tôi kỳ vọng.’
Anh Nguyễn Chí Đức cho biết:
“Khó tìm người mong muốn và người mình mong muốn. Bản thân công an địa phương họ cũng tìm cách ngăn trở chuyện những người như tôi tụ lại thành một điểm nào đấy. Vừa rồi tôi có tìm đến những người đảng viên có suy nghĩ không tin vào đảng, và tôi đánh bài ngửa với họ mời bác, mời anh có uy tín làm hội trưởng (từ rất khiêm tốn, không nói là đảng trưởng) quy tụ những người như tôi, nhưng nhiều người không dám. Thực tế như ông Lê Hiếu Đằng, ông đã dám bỏ đảng đâu. Nếu ông bỏ đảng tôi sẽ đến ngay để bàn, hoặc tôi với góc độ người thế hệ sau để ‘một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao’. Tôi đã bỏ rồi, tôi cần những người dám đoạn tuyệt và ly dị tổ chức cộng sản thì mới tin nhau được. Chỉ tin nhau qua hành động, chứ không thể qua những lời nói trên mạng. Cũng như trong chuyện tình cảm, phải ly dị mới có thể tìm người khác, đối phương mới yên tâm hơn.”
Bản thân ông Nguyễn Thái Sơn vì tố cáo tham nhũng và việc bảo kê, bao che cho hành vi phạm pháp mà theo ông là tội ác, nên bản thân ông bị trù dập, trả thù. Ông cho biết cũng khá đơn độc, khó tìm được người đồng cảm lên tiếng bênh vực ông:
“Ở Việt Nam có những người cũng biết đó là sự thật, nhưng không dám can thiệp vì họ sợ liên lụy đến vấn đề này, vấn đề khác. Ở Việt Nam mà làm được điều đó là có nghị lực phi thường rồi. Bình thường họ sợ nhiều vấn đề phức tạp nên không dám làm. Thứ hai xã hội không có trách nhiệm nên nhiều người cũng bàng quang trong vấn đề này.”
Bất hạnh của dân tộc? Anh Nguyễn Chí Đức còn viết thêm rằng ‘Một nỗi buồn xâm chiếm trong tôi nhưng từ đây tôi rút ra được một điều đau đớn: ĐCSVN đã tàn phá nặng nề khả năng phản biện, đầu độc tư tưởng các thế hệ thanh niên Việt Nam trong tổ chức này ngay từ khi tâm hồn họ còn rất trong sáng, động lực đầy nhiệt huyết. ”
Theo anh Nguyễn Chí Đức thì đó là nỗi bất hạnh cho dân tộc Việt Nam:
“Bản thân người cộng sản đi đầu độc người khác nhưng chính họ cũng bị đầu độc. Bản thân những người mới vào đảng ai cũng đầy nhiệt huyết, thông minh, có chí khí; nhưng vào tổ chức này nó làm cho người ta phải nói dối, rồi phải luồn cúi; nhất là trong xã hội bây giờ muốn lên chức trưởng, phó phòng phải biết nịnh bợ rồi, phải biết ‘thượng đội, hạ đạp’, phải biết dùng tiền để lên chức cao hơn. Đó là cấp thấp nhất, cấp càng cao thì tha hóa càng cao. Mà đã tha hóa cao đến mức vào Quốc hội rồi mà bỏ đảng thì họ khui ra đầy ‘phốt’ ngay. Thời bây giờ nói thật những người phản tỉnh ở cấp cao cũng chả tốt đẹp gì đâu, hiếm lắm. Thời chống Pháp thì nhiều, vì đó là thời các tiền bối cộng sản phần lớn họ trong sạch, có lý tưởng; nên khi họ phản tỉnh thì họ đa số được mọi người tín nhiệm, lắng nghe ví dụ như ông Trần Độ, hay Hoàng Minh Chính, Trần Xuân Bách. Những người đó, thời chưa có Internet, tôi nghe bố mẹ, hàng xóm bàn tán cả tuần về những người đó.”
Người cựu đảng viên Nguyễn Thái Sơn mới ra khỏi đảng từ hồi tháng 7 thì cho rằng những người bị oan ức cùng cảnh ngộ như ông không có được một chỗ dựa nào tại đất nước Việt Nam:
“Vấn đề ở Việt Nam hiện tại không có chỗ dựa nào cho những người thẳng thắn đấu tranh như thế.”
Trong bài viết sau một năm từ bỏ Cộng sản, anh Nguyễn Chí Đức trích lại lời nói của cố tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu ‘Đừng nghe những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng sản làm’. Đó là một trong ba cảnh tỉnh chân thành mà anh Nguyễn Chí Đức đưa ra.Gia Minh, phóng viên RFA 
http://hoiquanphidung.com/user-upload/img/HQPD_1259640018.jpgBài học từ cây sồi
Truyện kể rằng cách đây hàng triệu năm, khi Sahara vẫn còn là những khu rừng xanh tốt, cây cối um tùm đến mức từ trên cao bạn phải cực kỳ cố gắng mới có thể len lỏi xuống phía dưới mặt đất để lắng nghe cuộc trò chuyện giữa một đám cây con. “Thật là tuyệt vời! Thiên nhiên đã quá ưu đãi chúng ta!” – Một cây lên tiếng. “Đúng vậy, hàng ngày tớ có thể cảm nhận được dòng nước ngầm mát lành chảy qua rễ của mình”, một cây khác hào hứng nói.
sahara 338 x 253 Câu chuyện cuối tuần: Bài học từ cây sồi
“Đơn giản chỉ là hút và tận hưởng”, một cây béo ú cất giọng thỏa mãn. “Ừ đúng rồi, tớ cũng vậy… cả tớ nữa… nhiều nước thế này dùng cả đời không hết.. ” – Rất nhiều cây hùa theo.
Trong khi đó, một cây sồi bé nhỏ nhất đám im lặng. Có thể bạn cho rằng sự tự tin tỉ lệ với vóc dáng tí hon ấy. Nhưng đừng nhầm nhé, sồi con đang ngẫm nghĩ. Và nó cất tiếng, giọng nói không to nhưng rõ tròn từng từ một.
“Tớ thì không nghĩ vậy, ông tớ bảo rồi quy luật cuộc sống là không có cái gì tồn tại mãi, nên rồi sẽ có ngày nguồn nước cạn kiệt.” – Sồi con quả quyết – “Nếu chỉ biết tận hưởng mà không cố gắng phát triển rễ mạnh mẽ thì chúng ta sẽ tuyệt chủng!”
“Tuyệt chủng ư?? Tớ có nghe lầm không đấy. Ha ha ha…” – cây béo ú lúc nãy cười thông cảm, “Thôi đi ông cụ non, đừng có dọa bọn này. Bố tớ bảo nguồn nước tinh khiết này đã nuôi dưỡng khu rừng này hàng ngàn năm rồi đấy! Không đời nào có chuyện đó đâu!”. “Đúng rồi, đúng rồi!” Cả đám cây tán đồng.
“Nhưng…” sồi con không còn biết nói gì nữa. Nó lủi thủi ngẫm nghĩ một mình, mặc kệ lũ bạn đang cười đùa bàn tán ầm ĩ. Nó phát hiện ra rễ mình vẫn còn yếu và ngắn quá! Thế là từ hôm đó, trong khi bạn bè tập trung phát triển thân cành lá thật to, thật khỏe, thật xanh để vươn cao đón ánh mặt trời, để khoe sức mạnh, khoe hình thể thì sồi con dùng phần lớn chất dinh dưỡng để chăm sóc phát triển bộ rễ để vươn xa và sâu hơn. Mỗi lần rễ sồi tiến được một đoạn và tìm ra nhánh nước ngầm mới, cảm giác chiến thắng nho nhỏ mơn man, sồi con rất vui. Cũng không ít lần, sồi phải khó khăn lắm mới vượt qua được vùng đất cứng nào đó thì lại không có nước. Sồi con không hề nản chí, nó biết rằng chỉ có sự kiên trì mới đem lại những thay đổi, nó ước mơ đưa được rễ đến những vùng xa nhất, sâu nhất mà chưa ai đến được…
Thời gian trôi qua, thiên nhiên thì vẫn tiếp tục ưu đãi khu rừng. Sồi con ngày nào giờ đã trưởng thành, nó vẫn giữ vững mục tiêu của mình. Các con của sồi thừa hưởng đức tính nhẫn nại kiên tâm từ cha nó, chúng không ngừng phát triển để vươn cao nhưng cũng không quên dành một phần nguồn nước cho bộ rễ của mình, giúp chúng vươn tới những vùng sâu trong lòng đất, giúp chúng có những trải nghiệm thật tuyệt vời mà chưa một bạn bè đồng trang lứa nào biết được. Và xa hơn nữa là để chuẩn bị cho những thách thức, cơ hội sau này… Cuối cùng thì cái ngày ấy đã đến, một chấn động ngầm trong lòng đất khiến cho nhiều mạch nước ngầm bị chặn lại.
http://hoiquanphidung.com/user-upload/img/HQPD_1259640145.jpgKhu rừng bao ngàn năm nay dưới sự chăm sóc ân cần của người mẹ thiên nhiên, nay phải tự sống với những thử thách của đời. Nguồn nước cạn kiệt, nhiều loài cây đã lần lượt ngã xuống, chúng phải cho con cháu ra đi theo những bầy chim di cư tìm vùng đất hứa. Đám cây xưa kia ngày nào còn nói chuyện rôm rả dưới tán lá rộng, giờ còn lại lèo tèo dưới ánh mặt trời thiêu đốt.
Một giọng nói rất quen đang thều thào: “Trời ơi, hãy nhìn xem kìa, mặt đất đã rạn nứt ra hết rồi! Chúng ta sẽ chết mất, chúng ta sẽ chết mất!” – Cái cây béo ú dạo nọ kêu lên yếu ớt và từ từ đổ xuống, bộ rễ yếu ớt không thể giữ được cái thân to khỏe. Cách đó không xa, gia đình nhà sồi vẫn đứng vững, giờ chính là lúc họ cần phải quyết tâm hơn bao giờ hết để chinh phục những độ sâu mới, tìm nguồn nước mới. Có lẽ thiên nhiên cũng khó có thể đánh gục được một loài cây với niềm tin sống mãnh liệt đến vậy!
Và quả thực, cho đến tận ngày nay loài sồi ấy đã được cả thế giới biết đến. Tên tuổi cây sồi Ténéré, được mệnh danh là cây sồi lớn nhất thế giới, hay một số báo chí còn ca ngợi đây là “vật thể tự nhiên duy nhất” được đánh dấu trên bản đồ Sahara (giờ đây đã là một cái “chảo rang” của hành tinh). Quả thực, nó làm kinh ngạc các nhà khoa học khi một mình đứng vững sa mạc, xung quanh bán kính 400km không một bóng cây nào bầu bạn. Hơn nữa, người ta đã đào thử một cái giếng gần đó và ngỡ ngàng khi phát hiện rễ cây đã đâm xuống đất tận 36m để tìm nước.
Bạn có thấy rằng trong cuộc sống cũng có một dòng chảy luôn vận động không ngừng không? Đó chính là thời gian, nó quan trọng như là nước đối với cây cối. Sẽ có những người chỉ sử dụng thời gian để lớn lên, hưởng những thú vui đời thường, và rồi những thách thức cuộc đời sẽ đánh gục họ, khiến họ phải đau khổ, giống như những cây chỉ biết “hút và tận hưởng”. Nhưng cũng sẽ có những người có sự chuẩn bị tốt, họ học cách sử dụng thời gian hiệu quả, họ đầu tư cho sự phát triển của bản thân cũng giống như cây sồi đầu tư cho bộ rễ của mình. Họ hiểu triết lí “Bộ rễ yếu ớt không thể nào giữ được cái thân to khỏe”, bạn khó có thể thành công nếu không có một sự chuẩn bị tốt về những kỹ năng, kiến thức nền tảng. 
Người Việt thường chối bỏ trách nhiệm khi sai sót 
Nhiều vị lãnh đạo không chịu thừa nhận yếu kém, thiếu năng lực khi xảy ra sự cố, họ chỉ khư khư ôm chiếc ghế của mình và cố gắng níu kéo quyền lực, quyền lợi.
 Tại buổi gặp mặt báo chí ngày 2-12, bà Nguyễn Thị Thu Hương (trái) - cục trưởng Cục Hải quan TP.HCM - và ông Trần Mã Thông - cục phó - khẳng định các công chức hải quan không có lỗi trong việc để lọt 600 bánh heroin qua cửa khẩu - Ảnh: Gia Minh

Từ xa xưa, ông cha ta đã đúc kết nhiều kinh nghiệm sống quí báu, truyền đạt lại cho con cháu đời sau. Những kinh nghiệm được tích lũy qua nhiều thế hệ, được truyền miệng, ghi chép, truyền dạy cho mọi người. Tùy theo khả năng, điều kiện mà chúng ta sẽ có cơ hội tiếp cận đến kho kiến thức vô tận, không ngừng phát triển và gia tăng theo thời gian và không gian.
Học trò tiếp nhận những bài học từ thầy, cô giáo, ngoài những kiến thức trong trường lớp, các bạn còn có điều kiện đến thư viện, kho sách báo lưu trữ. Các nhân viên đi làm, ngoài học hỏi những kinh nghiệm từ người đi trước, họ còn tự rút ra những bài học sau những lần va vấp, sai lầm trong công việc và cuộc sống.
Ngày nay, dưới sự phát triển vượt bậc của internet và công nghệ thông tin, kho kiến thức trở nên vô tận nhưng cũng tiềm ẩn nhiều khó khăn để tiếp cận và học hỏi. Vậy đâu là mô hình bền vững? Như thế nào là mô hình có giá trị lâu dài? Chúng ta cần áp dụng mô hình nào trong việc giáo dục và quản lý công việc?
Từ ngày xưa, ông cha ta, đặc biệt là Việt Nam và các quốc gia lận cận có ảnh hưởng bởi văn hóa Trung Hoa luôn luôn tuân theo những câu răn dạy của Khổng Tử, Mạnh Tử và những bậc vĩ nhân khác.
Từ những lời răn dạy này, xã hội phong kiến đã có những bước tiến mạnh mẽ, duy trì quyền lực cho các triều đại phong kiến. Đồng thời xây dựng nên những công trình văn hóa vĩ đại qua các thời kỳ như thơ thất ngôn bát cú, Hịch tướng sĩ, các ngôi chùa, lăng tẩm, những bài thơ, câu đối…
Chế độ phong kiến đã được hình thành, phát triển qua hàng ngàn năm và cũng kết thúc vì chính lý do mà nó đã hình thành. Chúng ta không phủ nhận những giá trị to lớn của những lời hay, ý đẹp của vĩ nhân đời trước.
Tuy nhiên ngay khi các đoàn tàu buôn từ phương Tây đến, chúng đã chính thức thông báo nguy cơ ảnh hưởng đến sự tồn vong của chế độ phong kiến. Những luồng kiến thức mới, kinh nghiệm mới, bài học mới, sản phảm mới, phương thức thức doanh mới… ngập tràn nhưng các vị vua, quan chức lại không chịu thích ứng, học hỏi.
Họ chỉ khư khư giữ quan niệm cũ nên đã tự làm cho minh trở nên lạc hậu và nhanh chóng tự hủy diệt mình. Giờ đây, những hào quang chói lọi, tàn dư của chế độ phong kiến chỉ còn là quá khứ, của một thời kiêu hãnh. Như vậy, mô hình cai trị được cho là bền vững cũng đã nhanh chóng bị sụp đổ.
Trong các doanh nghiệp, cơ quan đoàn thể, lời răn dạy của các bậc tiền bối, cha chú luôn nhận được sự nể trọng của thế hệ trẻ. Những mô hình doanh nghiệp này đã có một thời gian dài phát triển, nhất là trong thời kỳ chiến tranh và thời kỳ bao cấp. Mô hình này đã có nhiều đóng góp cho đất nước trong giai đoạn khó khăn của lịch sử.
Thế nhưng, khi bước qua thời kỳ kinh tế thị trường, mô hình quản lý trên đã bộc lộ hàng loạt nhược điểm như độc quyền, sản phẩm kém chất lượng, giá thành cao, khả năng cạnh tranh kém… Không phải chúng ta không có khả năng cạnh tranh, mà chính sự quản lý trì trệ, yếu kém đã kéo theo hàng loạt những hệ lụy.
Một số doanh nghiệp, tập đoàn nhà nước đã gây thất thoát hàng ngàn tỷ đồng. Nhưng họ lại trình bày rằng họ đã làm đúng qui trình, đúng chức trách đã được giao. Dường như họ vô tội với tất cả những hậu quả nặng nề đã xảy ra. 
Tôi có một cháu nhỏ. Hàng ngày tôi vẫn hỏi thăm cháu học hành như thế nào. Cháu nói là học rất ngoan, nghe lời cô day, có nhiều điểm tốt. Và rồi một ngày, cô giáo nói với tôi là cháu không tập trung, điểm chính tả không tốt trong khi điểm toán thì rất cao.
Thì ra, bấy lâu nay tôi vần thường xuyên tự hào về kết quả học tập của cháu, về sự thông minh, lanh lẹ của cháu mà không kiểm tra, giám sát đầy đủ. Từ sau sự việc đó, tôi dành nhiều thời gian cho cháu hơn, kiểm tra bài thường xuyên. Nhiều lúc mệt mỏi, tôi vẫn cố gắng ngồi học với cháu.
Nhiều cha mẹ vẫn tự hào về những thành tích học tập của con em mình trong những năm trước mà quên đi việc học hiện tại. Cũng như một số vị lãnh đạo luôn tự hào về những thành tích oai hùng trong quá khứ mà quên đi những rủi ro tiềm ẩn hiện tại.
Tôi thấy nhiều phụ huynh đã phản ứng gay gắt khi nghe những thông tin không hay về con em mình, hành động ấy cũng giống như những vị lãnh đạo chối bỏ trách nhiệm về những sự cố trong quá trình điếu hành, quản lý.
Xã hội ngày càng phát triển, thông tin phổ biến rộng rãi, người giỏi, người tài không thiếu. Thế nhưng những tư tưởng lạc hậu, chậm đổi mới chính là nguyên nhân gây ra hàng loạt hệ lụy. Họ không thừa nhận yếu kém, không thừa nhận thiếu năng lực, khư khư ôm chiếc ghế và cố gắng níu kéo quyền lực và quyền lợi.
Tôi nghĩ mỗi người nên đánh giá lại chính bản thân mình, không ngừng học hỏi và lắng nghe. Khi nhận một nhiệm vụ mới, hãy xem năng lực có đầy đủ không? Khi sự cố phát sinh, có đủ năng lực xử lý hay không? Nếu hậu quả xảy ra, anh có thể sử dụng tài sản cá nhân để bù đắp hay không? Nếu trả lời được những câu hỏi này thì anh mới có thể đảm trách công việc.
Một khi anh thực sự quan tâm đến hiệu quả công việc, anh sẽ có những phương pháp quản lý phù hợp, tăng cường kiểm tra, giám sát thực tế. Dĩ nhiên, những báo cáo sẽ không có giá trị 100%. Chính những gì mình nghe, mình thấy mới là thực, chính những phản ứng của khách hàng, đối tượng phục vụ sẽ trả lời
Bộ Y tế đã cho công bố các đường dây nóng để cho mọi người phản ánh và trong một thời gian ngắn đã thu thập được rất nhiều thông tin có giá trị. Riêng tôi, tôi không thấy vui vì những kết quả tốt đẹp đó bởi điều đó đã nói lên sự trì trệ trong quản lý trong một thời gian dài, rất dài. Việc công bố đường dây nóng cũng giống như vá víu một lốp xe đã rách nát, tuy vậy ít ra, vá được chút ít cũng tốt hơn là không vá.
Rõ ràng, không có mô hình quản lý nào bền vững, trường tồn mà chính con người xây dựng nên mô hình kiểm tra và giám sát. Khi xảy ra sự số, lập tức nhận trách nhiệm về mình, nhìn ra thiếu sót thì mới có cơ hội sửa sai, khắc phục. Tôi nghĩ bền vững hay không là do mình.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét