1- Câu chuyện về vòng tròn khuyết và mảnh ghép của mình
…..Ngày xửa ngày xưa….
………..tại một vương quốc xinh tươi nọ có một “vòng tròn”- gọi là “vòng tròn” nhưng nó không may mắn như những “vòng tròn” khác - “vòng tròn” có một phần bị khuyết.
Tuy nó cũng có thể lăn đi như những “vòng tròn may mắn” khác nhưng khi lăn đến chỗ khuyết thì chính chỗ khuyết ấy lại làm cho nó đau…… thế là “vòng tròn” quyết định phải đi tìm lại “mảnh ghép” của mình để gắn vào chỗ khuyết ấy và “vòng tròn” bắt đầu lăn đi tìm “mảnh ghép” của mình……. …………Ngày lại qua ngày,…… “vòng tròn” vẫn cứ lăn…..
Một ngày nọ “vòng tròn” gặp được một “mảnh ghép” trông cũng xinh xắn… và “mảnh ghép” đã nói với “vòng tròn” – mình chính là “mảnh ghép” mà cậu đang tìm đấy, thế nhưng “vòng tròn” lại không thích “mảnh ghép” ấy, “vòng tròn” cũng không biết vì sao “vòng tròn” lại không thích, cũng có thể vì “vòng tròn” nghĩ ta có thể tìm thấy một “mảnh ghép” vừa vặn hơn với mình nếu ta tiếp tục lăn đi tìm, thế là vòng tròn lại tiếp tục lăn đi,….
Trên đường đi của mình “vòng tròn” cũng gặp nhiều “mảnh ghép” khác nhưng khi gắn thử vào thì lại cảm thấy không vừa vặn đành lăn đi tiếp, lăn đi mãi, đi mãi……… và cũng đến một ngày….. một ngày mà đến giờ “vòng tròn” vẫn còn nhớ, “vòng tròn” tìm thấy trên con đường của mình môt “mảnh ghép” mà “vòng tròn” thật sự thích và nghĩ là sẽ vừa vặn với mình…… lúc này “vòng tròn” lại có suy nghĩ hay là ta lăn đi nữa biết đâu sẽ gặp một “mảnh ghép” khác lại thích hợp hơn...
Nhưng rồi “vòng tròn” vẫn không tìm thấy “mảnh ghép” nào hoàn hảo hơn ngoài “mảnh ghép” vừa tìm thấy và “vòng tròn” đã quyết định không lăn đi nữa, nhưng… dường như giống với suy nghĩ của “vòng tròn” trước kia, “mảnh ghép” nghĩ mình cũng sẽ gặp được một “vòng tròn” khác vừa vặn hơn, tốt hơn hiện tại và những suy nghĩ ấy của “mảnh ghép” là hoàn toàn có thể…… Dù cảm nhận được như thế, nhưng…. “vòng tròn” vẫn tìm cách để gắn “mảnh ghép” ấy vào cho bằng được. “Vòng tròn” bắt đầu sung sướng vì mình đã được trở lại lành lặn khi gắn mảnh ghép ấy vào và có thể lăn đi một cách nhanh hơn, vui hơn…… ……….
Thời gian lại vô tình trôi đi….trôi đi…… và…. “vòng tròn” dường như bắt đầu nhận ra một điều ….dường như “mảnh ghép” ấy không thuộc về “vòng tròn” vì….nhiều khi “vòng tròn” cảm thấy giữa “vòng tròn” và “mảnh ghép” có một vách ngăn vô hình quá lớn và dường như “mảnh ghép” ấy muốn tìm kiếm một “vòng tròn” khác vừa vặn hơn, hoàn hảo hơn……!!! ………từ đầu “vòng tròn” đã cảm nhận được điều này nhưng “vòng tròn” vẫn muốn giành “mảnh ghép” ấy về phía mình vì “vòng tròn” luôn nghĩ đây sẽ là “mảnh ghép” cuối cùng và vừa vặn nhất với mình,…
Từ khi có được “mảnh ghép” ấy “vòng tròn” bắt đầu vẽ nên một bầu trời đầy những vì sao sáng và được bên cạnh “mảnh ghép” lăn đi khắp chân trời, cùng nhau tận hưởng những niềm vui, chia sẽ cùng nhau những nỗi đau khi lăn trên những con đường đường đầy sỏi đá, sẵn sàng che chỡ hay làm bất cứ điều gì mà “mảnh ghép” yêu thích vì đối với “vòng tròn” chỉ cần thấy “mảnh ghép” được vui khi lăn cùng “vòng tròn” thì “vòng tròn” đã hạnh phúc rồi ……
Nhưng thực tế lại không như “vòng tròn” hằng mơ ước-luôn mong ước đem lại niềm vui, hạnh phúc…. cho “mảnh ghép”…….. nhưng dường như “mảnh ghép” kia không mơ một giấc mơ giống như “vòng tròn” ……… “vòng tròn” không muốn để mất “mảnh ghép”, nhưng “vòng tròn” cũng không thể giữ lại bên mình, vì “vòng tròn” nghĩ nếu được nhìn thấy “mảnh ghép” vui khi “mảnh ghép” tìm thấy được một “vòng tròn” vừa vặn hơn với mình thì ….“vòng tròn” cũng cảm thấy an ủi rồi vì ít ra “mảnh ghép” cũng đã tìm được “vòng tròn” thích hợp hơn, vừa vặn hơn với mình………….
Thế là cuối cùng “vòng tròn” đã phải rời xa “mảnh ghép” yêu dấu của mình để rồi tiếp tục lăn đi…….nhưng lúc nào “vòng tròn” cũng nghĩ về “mảnh ghép” và luôn cầu chúc mọi điều tốt đẹp sẽ đến với “mảnh ghép” ấy……….
Thời gian lại vô tình cứ trôi, trôi đi mãi và “vòng tròn” vẫn âm thầm lặng lẽ lăn đi, lăn đi……. đi mãi …đi mãi…..
===============================
2- Câu chuyện về vòng tròn hoàn hảo :
Ngày xửa ngày xưa có một vòng tròn. Nó rất tự hào về thân hình tròn trịa của mình.
Nhưng một sáng nọ thức dậy, nó bỗng thấy mình mất hết một góc.
Vòng tròn buồn bực lăn đi tìm phần bị mất. Vì khiếm khuyết như thế nên nó lăn hết sức chậm chạp.
Trong lúc lăn như vậy, vòng tròn khen ngợi những cây hoa dại đang khoe sắc thắm ven đường.
Nó chuyện trò cùng những côn trùng.
Nó thưởng thức những tia nắng ban mai ấm áp.
Trên đường tìm kiếm vòng tròn gặp rất nhiều mảnh vỡ nhưng chẳng mảnh nào vừa khít với mình.
Nó tiếp tục hành trình tìm kiếm, cuối cùng nó cũng tìm được một mảnh vừa khít với mình.
Nó gắn vào và bắt đầu lăn đi như một vòng tròn hoàn hảo trước kia...Nhưng, ơ kìa! Sao nó lăn nhanh đến thế!
Tiếng chuyện trò thì bạt đi trong gió....
Vì lăn quá nhanh nên vòng tròn không nhận ra được vẻ đẹp của vạn vật xung quanh nó. Không hài lòng như thế, vòng tròn dừng lại, đặt mảnh vỡ trở lại bên đường và chầm chậm lăn đi.
Con người thường rất kỳ lạ là khi mất mát một cái gì đó chúng ta mới nhận ra mình hoàn hảo. Hãy biết chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, xem chúng là một phần không thế thiếu của con người. Khi chúng ta đủ rộng lượng để chia sẻ hạnh phúc cùng người khác, đủ dũng cảm để tha thứ, đủ tình cảm để yêu thương,...thì khi ấy chúng ta đạt được sự hoàn hảo mà những người khác không có được!
Mary Pickfork - Linh Anh (dịch)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét