Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Bài viết hay(762)

Tôi ghét nhất là cái tánh kiêu ngạo (arrogance) của TT Bush con; nhất là sau vụ 911 thì bộ 3 Bush con - Dick Cheney - Donald Rumsfeld ngày càng kiêu ngạo hơn và chính họ đã khiến cho rất nhiều người Mỹ ngày càng kiêu ngạo hơn.  Sau 30/4/75, tôi đã thấy sự kiêu ngạo của những người CS khi họ chiếm miền Nam và đối xử với những người thua trận. Thói kiêu ngạo của người CS đã trở nên quá đáng khi họ trở thành những "đại gia" giàu có hơn và ngày càng nắm vững quyền lực hơn.  Ai cũng thấy sự kiêu ngạo của người CS từ Putin, Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình... đến những "ông trùm CS" ở VN!
Căn bệnh “Kiêu ngạo cộng sản” (The Communist Arrogance)
Dân gian ta vẫn thường nói: “Có tài, có tật”. Tức là có ý nói: những người có tài ba lỗi lạc hơn người khác, thì thường hay có tật kiêu ngạo, ỷ cậy vào tài năng của mình mà đâm ra ngạo mạn khinh thường người khác. Người cộng sản vốn tự cho mình là “những người tiến bộ, đi theo đúng đường lối phát triển của Lịch sử”, cho nên họ thường chê bai những người khác là “lạc hậu, phản tiến bộv.v...”

Cụ thể là ông Karl Marx, cha đẻ của chủ thuyết cộng sản, thì ông ấy là một con người có trí tuệ thông minh siêu đẳng, thông thạo cả về Triết học, Kinh tế học và Xã hội học vào hồi giữa thế kỷ XIX, tức là cách đây cỡ 150 năm. Ông ta chê tất cả các triết gia là chỉ biết tìm cách “giải thích thế giới, chứ không biết làm sao để thay đổi thế giới”. Cho nên chỉ có một mình ông và các người theo ông ta, thì mới chủ trương “một cuộc cách mạng triệt để, tòan diện nhằm biến cải bộ mặt thế giới”, chứ không như những ai chỉ biết “thực hiện những chuyện cải lương chắp vá vặt vãnh” như thường xảy ra ở Âu châu vào thời đó.
Qua thế kỷ XX, với cuộc cách mạng Bolchevik thành công ở nước Nga kể từ năm 1917, thì các môn đệ của Marx là Lenin, Stalin, Mao Trạch Đông v.v… đã đưa chủ thuyết Marxist lên thành một giáo điều độc tôn duy nhất, với chủ trương “bạo lực cách mạng, đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản v.v…” khiến gây ra không biết là bao nhiêu cuộc tàn sát, tiêu diệt hàng trăm triệu con người ở khắp nơi. Riêng ở Trung Quốc, thì ông Mao còn kết hợp với khẩu hiệu “thế thiên hành đạo” (thay trời mà hành động) của nhóm Anh hùng Lương Sơn Bạc ngày xưa, để mà tha hồ tác yêu tác quái trong nước và truyền lại cái kinh nghiệm “cách mạng đẫm máu” này cho đảng cộng sản đàn em ở Việt Nam. Vì thế mà tại nước ta, từ 50 năm trước đã có một cuộc “cải cách ruộng đất long trời lở đất”, tàn sát đến mấy trăm ngàn thường dân ở miền Bắc, và gây ra không biết bao nhiêu thống khổ xáo trộn cho xã hội, mà cho đến nay vẫn chưa làm sao phục hồi ổn định lại được.
Giới lãnh đạo cộng sản VN còn tự ví mình là “Đỉnh cao trí tuệ loài người”, là “Lương tâm của thời đại”. Họ còn cho treo các lọai khẩu hiệu như: “Chủ nghĩa Mác Lênin bách chiến bách thắng”, “Đảng cộng sản VN là người tổ chức mọi thắng lợi” v.v…Ông Thủ tướng Phạm văn Đồng còn dõng dạc tuyên bố với các ký giả quốc tế là: “Chúng tôi là những người làm ra lịch sử”.
Vì thế chính những người cán bộ cộng sản còn chút liêm sỉ đã phải thốt ra rằng: Đây là cái căn bệnh “kiêu ngạo cộng sản”, tự coi mình vượt lên trên tất cả mọi người khác, và giới lãnh đạo thì luôn luôn là “tuyệt đối đúng, không bao giờ sai lầm được”…
Dưới đây, ta sẽ phân tích chi tiết hơn về cái căn bệnh quái ác này, dựa vào những nhận định đánh giá của một số nhân vật có thẩm quyền và đáng tin cậy trong lãnh vực khoa học xã hội cũng như về tư tưởng triết học.
Trước hết, phải kể đến Bertrand Russell, một bộ óc siêu việt của thế kỷ XX. Ông là người có khuynh hướng tả phái, gây khó chịu cho chính quyền nước Anh cũng như nước Mỹ. Ấy thế mà trong bài “Tại sao tôi không là người cộng sản?” (Why I am not a communist?), ông viết về Karl Marx đại khái như sau: ”Ông Marx bài xích thậm tệ những người có quan điểm khác với mình. Ông ta và các môn đệ không hề có sự khoan dung nào đối với người có lập trường bất đồng với mình…” Vì là người Anh, nên ngay từ hồi còn trẻ, Bertrand Russell đã có cơ hội theo dõi tư tưởng của Marx ngay lúc ông này còn sinh sống tại nước Anh. Do vậy mà Russell hiểu rất rõ về Marx và nhất là các môn đệ như Lenin, Stalin là người cùng lứa tuổi với mình. Như vậy, rõ rệt là các vị sáng lập ra Phong trào cộng sản đã không hề có thái độ “Quân tử hòa nhi bất đồng”, mà chỉ có sự “bất hòa đối với người bất đồng với mình” mà thôi. Và từ đó, khi họ có quyền bính trong tay, thì đã thẳng tay tiêu diệt những người đối lập với họ, và đã gây ra bao nhiêu cuộc tàn sát đẫm máu kinh hoàng chưa từng thấy trong lịch sử nhân lọai.
Người kế tiếp là Nicolas Berdiaeff, một triết gia người Nga đồng thời với Lenin. Ông được Boris Pasternak, nhà văn nổi tiếng với giải thưởng Nobel về văn chương với tác phẩm Doctor Zivago, tôn vinh là bậc sư phụ. Trong cuốn sách nổi tiếng “Cội nguồn của chế độ cộng sản Nga” (Les Origines du Communisme Russe), Berdiaeff có viết là “Ông Lenin là người chuyên làm mọi sự biến thành man rợ, thô lỗ” (nguyên văn tiếng Pháp: rudoyer les choses). Mà đến Stalin, thì còn tệ hại hơn nữa.
Và rồi đến lượt chính Pasternak đã phải viết về chế độ Xô Viết vào những năm 1930-40 dười thời Stalin trong một câu thơ như sau: “Tất cả chỉ là giả dối, giả hình !” (tiếng Pháp: Tout n’est que pharisianisme! Đây là từ ngữ thường dùng trong Kinh Thánh “Pharisee” để chỉ loại người biệt phái kênh kiệu, giả hình).
Một lãnh tụ cộng sản cao cấp ở Nam Tư là Milovan Djilas, người từng là nhân vật thứ hai đứng sau Thống chế Tito, đã phải viết trong cuốn sách thời danh “Giai cấp mới” (La Nouvelle Classe) rằng: Đó không phải là nền chuyên chính của giai cấp vô sản, mà đó là “Nền chuyên chính đè lên đầu, lên cổ giai cấp vô sản” (tiếng Pháp: C’est une dictature sur le proletariat).
Trở lại với chế độ cộng sản ở nước Việt Nam chúng ta, thì các lãnh tụ như Trường Chinh, Lê Duẫn, Lê Đức Thọ v.v…, thì cũng đều huênh hoang dương dương tự đắc, coi thiên hạ mọi người chẳng ra chi chi cả. Trường Chinh được coi là lý thuyết gia của đảng, đã có lần tuyên bố: “Chế độ của ta ở Việt Nam thì dân chủ gấp cả triệu lần hơn so với các nước ở phương Tây”!
Không ai chối cãi là những người cộng sản lão thành này, khi tham gia vào phong trào tranh đấu chống thực dân Pháp vào những thập niên 20-30- 40 của thế kỷ XX, thì họ theo đuổi lý tưởng yêu nước, giải phóng dân tộc khỏi ách nô lệ của thực dân Pháp. Lúc đó, họ cũng giống như nhà ái quốc Nguyễn Thái Học, cũng đứng chung trong hàng ngũ chống thực dân đế quốc. Nhưng đến năm 1945, khi nắm được chính quyền trong tay của mình rồi, thì họ lại tìm mọi thủ đọan hầu tiêu diệt, hạ sát mọi thành phần yêu nước khác, mà chỉ mấy năm trước đó đã là đồng đội của họ trong cuộc tranh đấu chống thực dân, để giành lại độc lập cho xứ sở. Và rồi lần hồi, đảng cộng sản đã thiết lập được một chế độ độc tài tòan trị (totalitarian dictatorship), theo đúng mô hình của Liên Xô và Trung Quốc, trên quê huơng đất nước chúng ta. Rốt cuộc, họ càng ngày càng sa đọa, ngoan cố trong đủ mọi thứ âm mưu đen tối, đê tiện nhằm củng cố chế độ độc quyền lũng đọan trong mọi lãnh vực chính trị, kinh tế, xã hội và cả văn hóa tư tưởng nữa.
Và kể từ năm 1989 với sự xụp đổ của cộng sản ở Đông Âu và sự giải thể của Liên bang Xô viết, thì giới lãnh đạo ở Hà Nội vẫn rất mực ngoan cố bấu víu vào Trung cộng mà mới trước đó họ coi là kẻ thù, “bè lũ bành trướng phương Bắc”, để mà giữ vững chính quyền trong tay của đảng mình. Và gần đây, Hà Nội lại còn cam bề nhượng bộ cho đàn anh Trung Quốc xâm lấn đất và biển do cha ông đã bao nhiêu đời khai phá, bảo vệ và truyền lại cho thế hệ chúng ta ngày nay. Rõ ràng là giới lãnh đạo cộng sản ở Hà Nội hiện nay, thì họ đang chủ trương “thà mất nước, chứ không thà mất đảng”. Họ đang đặt quyền lợi riêng của đảng cộng sản lên trên quyền lợi của Tổ quốc. Đây chính là cái tội bán nước, cái tội tầy đình nhục nhã mà lịch sử dân tộc sẽ không thể nào dung thứ cho được.
Rồi đến cái vụ cướp ruộng, cướp đất của hàng triệu dân oan tại khắp nơi trên mọi miền của nước ta, khiến gây ra bao nhiêu thống khổ đau đớn tủi hờn cho các gia đình ở nông thôn.Thành ra chính quyền cộng sản bây giờ đã trở thành một thứ “Kẻ thù nội xâm” của dân tộc chúng ta. Họ đã tịch thu tài sản cuả các tổ chức xã hội dân sự như hội hướng đạo, cuả các tổ chức tôn giáo như Công giáo, Phật giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hoà Hảo, cuả các tổ chức chính trị như Quốc Dân Đảng, Đại Việt v.v… Vì thế mà vừa đây, ngay giữa thủ đô Hà Nội, họ phải dở moị thứ trò đê tiện như dùng cả đến bọn du côn để cản phá việc các giáo dân tranh đấu ôn hoà để đòi lại khu đất Thái Hà, Toà Khâm sứ. Họ phải làm như vâỵ, vì họ sợ “Hiệu ứng Domino”, tức là nếu phải trả lại đất cho bên Công giáo, thì cũng phaỉ trả laị cho tất cả các tôn giáo khác, các tổ chức thuộc khu vực xã hội dân sự, cũng như cho các sắc dân thiểu số khác ở các vùng cao nguyên. Cũng như phải trả lại đất đai cho hàng triệu dân oan khắp nơi trên toàn quốc nưã. Các tài sản này họ đã tẩu tán chia chác cho nhau từ trên nửa thế kỷ nay rồi, vậy thì làm sao mà trả lại được nữa đây? Vì thế họ phải dùng đến “thủ đoạn ly gián, chia để trị”, bằng cách gây mâu thuẫn trong nôị bộ cuả mỗi tôn giáo, cũng như giữa tôn giáo này với tôn giáo khác v.v…
Lại nữa, trước áp lực cuả nạn lạm phát đang làm điêu đứng bao nhiêu triệu ngươì dân, kể cả gia đình các cán bộ đảng viên cấp dưới. Rôì đến sự bất mãn ngay trong hàng ngũ đảng viên trước sự “Bán đất, bán biển cho đàn anh Trung Quốc” và nhất là phản ứng mãnh liệt cuả giới trẻ vốn có lý tưởng yêu nước, thương nòi không chấp nhận cái sự sa đoạ, tham nhũng thối nát cuả giới cầm quyền, cái vụ tráo trở lật lọng cuả cán bộ các cấp. Cho nên, giới lãnh đạo mơí tạo ra “một số kẻ thù tưởng tượng” để hòng “đánh tráo dư luận, đánh lạc hướng cái mũi dùi cuả phong trào tranh đấu đòi công bằng xã hội, đòi đất đòi nhà cuả quần chúng nhân dân” mà hiện nay mỗi ngày một thêm phát triển rộng lớn cùng khắp các nơi trên cả nước. Họ đã không từ một thứ hành vi thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi nào, miễn sao bảo vệ được đặc quyền đặc lơị cuả cái tập đoàn “mafia “ cuả họ mà thôi.
Cái tình trạng bế tắc, sa đọa này thật là đã đến giai đọan “hết thuốc chữa” (incurable), mà Ông Boris Yeltsin vị Tổng thống đầu tiên của nước Nga “hậu cộng sản”, đã phải nói rằng: “Không thể làm cách nào mà sửa sai, chỉnh đốn được chế độ cộng sản được nữa. Mà chỉ còn có một cách duy nhất, tức là “thay đổi nó đi mà thôi”.
Thật là điều đau buồn, đáng tiếc cho dân tộc chúng ta khi người cộng sản đã du nhập vào đất nước Việt Nam cái chủ thuyết ngọai lai tàn bạo đầy sắt máu đó, khiến làm xóa bỏ tòan bộ cái truyền thống nhân bản, nhân ái tốt đẹp từ bao nhiêu thế hệ của cha ông chúng ta. Họ đã “lấy oán báo oán”, cho nên cái oan khiên, thù hận mỗi ngày càng chồng chất thêm mãi trong nội bộ gia đình dân tộc chúng ta mà thôi. Rõ ràng là khi dành được độc quyền hành động rồi, thì người cộng sản đã suy thoái, sa đọa đến hết mức rồi, đúng như người Pháp thường nói: “Quyền hành tuyệt đối thì làm hư hỏng, sa đọa tuyệt đối” (Le pouvoir absolu corrompt absolument).
Để kết thúc bài viết đã khá dài này, tôi xin phép được nêu lên một câu hỏi. Đó là: “Người cộng sản thì ngoan cố, kiêu căng như vậy. Thế còn về phía chúng ta là những người bất đồng, đối lập với chế độ độc tài chuyên chế của cộng sản, thì liệu “chúng ta có mắc phải cái bệnh kiêu ngạo tương tự như của người cộng sản hay không?”
Câu hỏi này xin được dành cho tất cả quý thức giả trả lời vậy. Người viết mong nhận được sự phản hồi của quý bạn đọc. Xin thành thật cảm ơn trước.
California, Tháng Mười 2008
Đoàn Thanh Liêm
Mafia cộng sản Việt Nam lừa bịp và đàn áp người dân đến bao giờ?
Mafia nổi tiếng nhất thế giới trong những năm gần đây là Mafia Brazil, Mafia Mexico, và Mafia Ý. Nhưng cả ba nhóm mafia này đều thua xa một băng đảng mafia khác có tên là Đảng Cộng sản Việt Nam. Mafia có thể tương đương với tiếng miền bắc là "đầu gấu", là bọn tội phạm có tổ chức, chuyên dùng các biện pháp dã man, kinh tởm nhất để đạt lợi nhuận.
Mục tiêu lớn nhất của các tổ chức tội phạm là có được hỗ trợ của tay trong trong chính quyền, vì một nguyên tắc căn bản là "quyền lực tạo nên tất cả". Để hình dung tầm ưu thế và quan trọng của nguyên tắc "vừa xử dụng luật pháp vừa xử dụng bạo lực bất hợp pháp", trong truyện Bố Già, sau khi con trai ông ta bắn chết 1 viên cảnh sát, ông ta đã bảo con trai ông ta một câu quan trọng đại ý, không bao giờ đụng tới cảnh sát, vì chúng vừa có súng vừa có luật trong tay. Trùm Năm Cam cách nay hơn một thập niên đã tự tung tự tác làm nhiều chuyện động trời cũng nhờ hối lộ, mua chuộc được một vài viên chức công an cỡ trung. Với một tổ chức mạnh hơn gấp vài ngàn lần, Mafia Brazil, Mafia Ý và Mafia Mexico đã và đang hoạt động mạnh mẽ qua phương cách gây ảnh hưởng nhiều tới các viên chức cảnh sát và thẩm phán, kể cả biện pháp đe dọa bằng bạo lực. Nhưng vẫn còn thua xa đảng đầu gấu Cộng Sản Việt Nam, Mafia Brazil, Mafia Ý và Mafia Mexico mới chỉ đạt được một phần rất nhỏ trong mục tiêu của chúng, nghĩa là mới chỉ mua chuộc, hay gài đàn em vào cấp chính quyền địa phương, chứ chưa thao túng được phần lớn chính quyền, vẫn còn bị chính quyền truy lùng tiêu diệt.
Theo bản tin ngày 3/12/2013, chính quyền Ý đã truy tố 35 nghi can mafia thuộc các nhóm tội phạm có tổ chức về các tội danh "buôn lậu ma túy, vũ khí, cho vay nặng lãi và tống tiền." Trong số các nghi can bị bắt có một thư ký tòa kháng án tối cao can tội tiết lộ thông tin về các phán quyết cho các tổ chức Mafia. (1)
Trong bản tin khác của hãng AFP cũng ngày 3/12/2013, nhà chức trách Mexico đã tìm thấy 35 ngôi mộ tập thể chôn 64 xác ở tiểu bang Jalisco. Cuộc tìm kiếm này xuất phát do việc tìm kiếm 2 viên chức cảnh sát liên bang bị mất tích ngày 3/11. Nhà chức trách không tìm thấy thi hài của 2 viên chức cảnh sát bị mất tích nhưng đã bắt giữ 1 thường dân và 20 viên chức cảnh sát khác đã thú nhận bắt cóc 2 viên cảnh sát liên bang để nộp cho tổ chức mafia có tên Jalisco New Generation. (2)
Theo bản tin ngày 13/11/2011 của CBC News, nhà chức trách Brazil đã tung ra cuộc hành quân vào khu vực ổ chuột Rocinha ở đỉnh đồi thuộc thủ đô Rio de Janeiro. Đây là khu vực do mafia Brazil chiếm giữ nhiều chục năm qua để tàng trữ và phân phối ma túy lớn nhất châu Mỹ, nếu không muốn nói là lớn nhất thế giới. Cuộc hành quân với lực lượng an ninh đông tới 3000 người thuộc các lực lượng tinh nhuệ, cảnh sát, bộ binh, hải quân với sự hỗ trợ của xe bọc thép, và máy bay trực thăng quân đội. Cuộc hành quân nhằm mang lại an ninh cho thủ đô để chuẩn bị tổ chức Olympics 2016 (3).
Theo bản tóm lược cuộc chiến chống băng đảng ma-túy ở Mexico của hãng tin CNN ngày 2/9/2013, cuộc chiến khởi đầu tháng 12/2006 bởi tổng thống Felipe Calderon với việc bố trí 6,500 binh sĩ vào tiểu bang Michoacan. Tháng 2/2007, tổng thống Calderon bố trí thêm 20.000 binh sĩ và cảnh sát liên bang trên toàn quốc để mở rộng cuộc chiến chống băng đảng ma-túy. Dịch vụ ma-túy hàng năm giữa Mexico và Hoa Kỳ trị giá từ 19 tới 20 tỉ đô la. Ngày 25/6/2007, tổng thống Calderon sa thải 284 chỉ huy cảnh sát liên bang để quét tham nhũng. Theo tổ chức theo dõi nhân quyền (Human Rights Watch) ước lượng trong khoảng thời gian từ 2006 tới 2012 đã có khoảng 60.000 người thiệt mang trong cuộc chiến chống băng đảng ma-túy tại Mexico. Cuộc chiến còn đang tiếp diễn với tân tổng thống Erique Pena Nieto nhậm chức ngày 1/12/2012 (4).
Đảng Cộng sản Việt Nam, tuy sinh sau đẻ muộn, nhưng đã vượt xa các mafia quốc tế đàn anh. Đảng Cộng sản Việt Nam, từ sau 1975, đã vượt qua giai đoạn "gây ảnh hưởng tới chính quyền" và đang ở thời kỳ đỉnh cao là "đoạt trọn vẹn chính quyền".
Với quyền lực trong tay, Đảng Cộng Sản Việt Nam đã tuyển lựa, huấn luyện và cài đặt các tay chân đầu gấu vào khắp mọi ngõ ngách chính quyền lớn nhỏ, mọi cấp và mọi ngành, từ công an, quân đội, kinh tế, kế hoạch, xây dựng cho tới văn hóa, giáo dục, xã hội, y tế. Dù ở cấp to hay cấp nhỏ, bọn chúng cũng là những đầu gấu hoặc tích cực hoạt động, hoặc thụ động đồng tình để thu lợi cá nhân. Để mô tả đám đầu gấu này, tác giả Bảo Giang trong bài "Kẻ sỹ, tuổi trẻ và cuộc chiến truyền thông" đã dùng từ ngữ khác viết như sau: "Cộng sản sau sáu mươi năm đã xây dựng được một đế chế đảng quyền độc trị, ngồi trên đất nước, trên luật pháp, trên công quyền. Nên tất cả những thành phần nhân sự do CS đào tạo, từ trí thức, chuyên viên các ngành cho đến bần nông, chỉ biết phục dịch một cách nô lệ cho đảng quyền để được hưởng bổng lộc, quyền lợi. Ngoài ra, không hề biết đến công quyền, luân lý, nhân phẩm và phúc lợi của dân nước là gì."
Khi chưa chiếm được chính quyền thì Cộng sản đã tàn sát dã man ngàn lần hơn các mafia quốc tế. Trong vụ Tết Mậu Thân, chỉ trong mấy ngày trước khi rút khỏi Huế, Cộng sản đã tàn sát 5000 người và vùi thây họ trong những ngôi mộ tập thể. Bởi thế cứ mỗi năm tới ngày tết là hàng chục ngàn gia đình dân Huế có ngày cúng giỗ tang tóc tưởng nhớ người thân. Dưới đây là hình một trong những ngôi mộ tập thể nạn nhân của Cộng sản ở Huế trong Tết Mậu Thân 1968 do phóng viên báo Life của Hoa Kỳ chụp được.
3179352244_3c09d448cb_o.jpg

Hình tạp chí Life
Những ngôi mộ tập thể thường tìm thấy hiện nay do mafia Mexico thực hiện không thấm vào đâu so với số lượng ngôi mộ tập thể và số xác người bị chết đâm, chết chém, để tiết kiệm đạn do Đảng Cộng sản gây ra tại miền Nam trước 1975.
Hiện nay đã chiếm trọn vẹn chính quyền thì Đảng Cộng sản Việt nam không cần áp dụng biện pháp chém giết nữa mà họ áp dụng biện pháp bắt bỏ tù không duyên cớ, không xét xử. Và dã man không kém là chúng áp dụng chính sách "đánh cho thương tật nặng rồi nằm nhà làm một gánh nặng cho gia đình trong hoàn cảnh chết từ từ trong thời gian dài. Hàng ngày trên những trang mạng truyền thông đều thấy tin các người đấu tranh ôn hòa cho nhân quyền, các người dân oan khiếu nại bị đầu gấu CS đánh đập dã man nằm trong chính sách này.
Trong giai đoạn 1945-1954, chưa đoạt được chính quyền, đầu gấu Cộng sản hành xử y hệt mọi tổ chức mafia quốc tế: mua chuộc và đe dọa các viên chức chính quyền địa phương (nhiều nhất, dễ nhất, và thường xuyên nhất là các viên chức xã ấp); đe dọa và thủ tiêu các đối thủ chính trị; truy đuổi và thủ tiêu toàn bộ cha mẹ, vợ con, anh chị em, và bà con của các đối thủ chính trị, gần bằng lệ chu di tam tộc trong luật pháp cổ xưa (chữ của cụ bà Vũ Đình Huỳnh, cựu bí thư thân tín của ông Hồ Chí Minh). Phương pháp này chúng tái áp dụng tại miền Nam trong giai đoạn 1956 tới 1975 và chúng đã áp dụng thành công để đi tới việc chiếm đoạt được chính quyền miền Nam.
Kể từ sau 1954 tại miền Bắc và sau ngày đen tối 30-4-1975, chiếm được chính quyền cả nước, Đảng Cộng sản Việt nam tự tung tự tác áp dụng nguyên tắc mafia "vừa xử dụng luật pháp vừa xử dụng bạo lực bất hợp pháp". Để che mắt quốc tế và lừa bịp dân chúng, Đảng Cộng sản Việt nam đã cho ra những bản Hiến Pháp và Luật pháp, nghị định cũng đầy những ngôn từ mỹ miều như những bản Hiến Pháp của các quốc gia dân chủ tiên tiến. Nhưng xen kẽ vào đó là những câu, những chữ có nội dung lường gạt nhân dân, ví dụ các cụm từ "dân chủ tập trung", "định hướng xã hội chủ nghĩa", "quyền sở hữu toàn dân", v.v... mà chính chúng cũng chẳng hiểu nội dung. Đó là nhận định của cựu phó thủ tướng Cộng sản Trần Phương và cựu phó thống đốc Ngân Hàng Nhà Nước Xã Hội Chủ Nghĩa Dương Thu Hương (5).
Mặc dù tạo ra những bản Hiến pháp và luật pháp có tính cách dân chủ giả tạo, nhưng thật là ngạo mạn, bọn chúng cũng không tuân thủ chính những văn bản pháp lý này. Chúng vẫn xử dụng những biện pháp bạo lực vi phạm ngay chính hệ thống luật pháp của chúng. Chúng bắt giam không cần xét xử những thành phần bị cho là chống Đảng. Và bỏ tù không bản án là hình phạt tàn bạo nhất mà chỉ Cộng sản mới áp dụng. Vụ bắt tù không xét xử cha con ông Vũ Đình Huỳnh & Vũ Thư Hiên, cựu đồng chí thân tín nhất của ông Hồ Chí Minh năm 1967 đã được vợ ông viết như sau, "Tháng 10.1967, do có những bất đồng quan điểm với nghị quyết IX của Ban chấp hành Trung ương Đảng, nhà tôi bị bắt giam cùng với hàng chục cán bộ trung, cao cấp khác, bị biệt giam 6 năm, quản thúc 3 năm, tới 1975 mới được thả về. Tất cả các cuộc bắt bớ, giam cầm này đều thực hiện một cách bí mật, hoàn toàn trái với pháp luật. Tất cả các nạn nhân đều bị đưa đi biệt giam trong nhiều năm mà không hề có một toà án nào xét xử, không hề được biện minh cho mình như luật định... Hiến pháp và pháp luật, quốc hội và toà án, chính quyền dân chủ nhân dân và nhân quyền đã được ghi thành văn bản giấy trắng mực đen, là thành quả được đổi bằng núi xương sông máu của hàng triệu cán bộ đảng viên đã bị ông Lê Đức Thọ chà đạp không thương tiếc" (6). Không những hành hạ những người bất đồng chính kiến, mà toàn bộ gia đình, vợ con họ cũng bị đe dọa, đuổi việc, đuổi học, cô lập với bạn bè, đồng nghiệp, đồng chí, và bà con lối xóm. Bà Vũ Đình Huỳnh viết về trường hợp của gia đình bà như sau: "Tai hoạ liên tục giáng xuống gia đình tôi: cả chồng, cả con đều bị bắt. Lương hưu của nhà tôi, lương của con tôi bị cắt. Còn lại tôi với chín đứa con và một đàn cháu phải sống trong cảnh thiếu thốn khốn cùng. Nhưng thiếu ăn, thiếu mặc không khủng khiếp bằng nỗi khổ tinh thần: bạn mình, bạn chồng xa lánh vì sợ liên luỵ, con cái bị trù dập. Nhà tôi trước đây lúc nào cũng đông khách mà sau đó chẳng còn ai lai vãng. Không khí khủng bố nặng nề, công an mật theo dõi ngay trước cửa 24/24. Không phải một mình ông Huỳnh nhà tôi chịu cảnh đoạ đày, các con tôi cũng phải chịu vạ lây hết sức vô đạo lý. Có hẳn những chỉ thị bằng văn bản từ Ban tổ chức Trung ương Đảng đưa xuống các cơ quan, hướng dẫn cần phải o ép con em những người trong “nhóm chống Đảng” như thế nào. Thiết nghĩ, chỉ kém cái kiểu “tru di tam tộc” dưới thời phong kiến không nhiều lắm" (7)
Trong thời gian gần đây những phiên tòa hình thức với những bản án định sẵn đã không đè bẹp được ý chí phản kháng của người dân, cho nên bọn mafia Cộng sản ngày càng xử dụng nhiều bạo lực bất hợp pháp.
Lực lượng để thực thi bạo lực bất hợp pháp hiện nay là bọn được chúng thuê mướn và đặt tên là "dân phòng", hay "nhân dân tự phát" hay một cái tên hiền lành tương tự. Đây là sáng kiến "độc đáo" của riêng bọn mafia Cộng sản Việt nam. Trong lịch sử các chế độ độc đoán của loài người, kể cả thực dân Pháp, phát xít Đức, Ý, Nhật, chưa chế độ nào có sáng kiến xử dụng loại đầu gấu tay chân này để đánh đập những người dân đi khiếu kiện hay bày tỏ nguyện vọng một cách ôn hòa, buôn bán bình thường. Mới đây nhất, ngày 10/12/2013 bọn đầu gấu mặc thường phục được công an huy động tới đánh bất tỉnh anh Nguyễn Đức Quốc người đi nạp đơn khiếu nại tại phường Hòa Minh, Đà Nẵng (8). Ngày 6/12/2013, bọn đầu gấu "trật tự đô thị" P.25, Q. Bình Thạnh, TP.HCM đã bóp cổ, đánh ngất xỉu anh Trịnh Xuân Tình người bán hàng rong (9).
Và còn nhiều vụ nữa, và có thể nói đã xảy ra gần như hàng ngày và đã được truyền thông loan tải.
Lực lượng đầu gấu kế tiếp là các tổ chức địa phương mang danh xưng mỹ miều là các tổ chức Mặt Trận Tổ Quốc, Phụ Nữ, Văn Hóa phường, khóm v.v... để xâm nhập gia cư người dân một cách bất hợp pháp mặc dù bị gia chủ khước từ không cho vào nhà, nhằm sách nhiễu dưới mỹ từ "vận động" như trường hợp xâm nhập nhà của luật sư Lê thị Công Nhân, của nhà tranh đấu Phạm thanh Nghiên, của Hà Sĩ Phu v.v... "Vận động" không được thì chúng khóa cửa bên ngoài, ném đồ dơ bẩn, nước thải vào nhà. Những vụ như thế này cũng đã được truyền thông loan báo nhiều. Chẳng những vậy, bọn công an còn trắng trợn vi phạm pháp luật bằng cách đe dọa chủ nhà không cho các người bất đồng chính kiến thuê nhà, đe dọa các chủ công ty phải đuổi việc những người bất đồng chính kiến. Trong mấy ngày qua là việc liên tục đe dọa các chủ nhà phải chấm dứt không cho kỹ sư Nguyễn văn Thạnh thuê nhà. Bloger Người Buôn Gió cũng viết trường hợp bị đuổi nhà bất hợp pháp của Kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh và trường hợp công ty của anh bị công an ép buộc đuổi việc anh trong bài "Không chốn nương thân" như sau: "Vậy những gì hôm nay mà vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh phải đối đầu còn khủng khiếp hơn câu chuyện của tôi nhiều lần. Đó mới là những gì ta trông thấy. Đi đến đâu cũng bị xua đuổi, từ chối. Thậm chí xe chở đồ đạc gia đình đi trên đường cũng bị chặn giữ, khám xét và mang về đồn công an. Có lẽ những chất liệu bi đát mà vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh đang chịu ngày hôm nay còn nhiều hơn và bi kịch hơn những chất liệu đã làm nên những tiểu thuyết bất hủ, những thước phim kinh điển về sự trốn chạy như Không Chốn Nương Thân, Giờ thứ 25, Lối Thoát Cuối Cùng... và phim của người đạo diễn tài hoa Yilmaz Guney của Thổ Nhĩ Kỳ về sự trốn chạy."
Với quyền tuyệt đối trong tay, đầu gấu mafia Cộng sản Việt nam đã bỏ xa các tổ chức mafia trên thế giới trong việc kết nạp, phát triển lực lượng. Với 16 tên đầu gấu đầu xỏ trong bộ chính trị, chúng phát triển và cài đặt đầu gấu vào tất cả mọi cơ quan bộ, ngành, ban bệ từ trung ương tới tận cùng phường, khóm. Với hệ thống đầu gấu đông đảo và rộng khắp cả nước, bọn chúng tha hồ công khai bòn rút ngân sách nhà nước, cướp đất của dân và thu tiền hối lộ, hụi chết của mọi tầng lớp nhân dân.
Chúng đã đặt ra luật bòn rút công khai công quĩ cho tất cả các đầu gấu đàn em là tất cả các đàn em lập ra kế hoạch có tên mỹ miều "xây dựng, phát triển" đều được hưởng 10% ngân sách. Không một quốc gia nào trên thế giới áp dụng chính sách công quyền như thế này. Thế là mọi địa phương lớn nhỏ đều thi nhau xây dựng. Xây xong rồi đập đi xây lại. Xây xong không ai xử dụng. Xây "hoành tráng" quá nhu cầu thiết thực. Kế hoạch xây dựng đường cao tốc trị giá 56 tỉ đô la Mỹ là một ví dụ. Ngay cả các đầu gấu đàn anh cũng ra văn bản công khai bắt các đầu gấu đàn em nạp phần trăm tiền bòn rút ngân sách. Một hội của "đại trí thức xhcn" là hội Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam (LHHVN) đã bắt các hội "trí thức" thành viên cống nạp lại 5% tiền quĩ được cấp phát và được tác giả Trực Ngôn tường thuật như sau: "Số tiền còn lại, họ đem “ban lộc” cho một số Hội KHKT thành viên để tổ chức hội nghị hội thảo của các hội này và chia cho các tổ chức khoa học công nghệ trực thuộc LHHVN để làm đề tài. Nhưng khốn nạn ở chỗ, tiền Nhà nước, vậy mà họ xem như tiền của họ, bắt các đơn vị phải nộp lại 5% để cho vào quỹ đen LHHVN tự ý chi tiêu."
Ngay cả những bộ, sở và cơ quan lo việc phúc lợi cho dân chúng như giáo dục, y tế, văn hóa và xã hội cũng bị chúng cài đặt những tên đầu gấu. Hiện tượng này chưa từng thấy trong lịch sử cổ kim của nhân loại.
Bọn đầu gấu trong giáo dục vừa rút tiền ngân sách nhà nước qua những chương trình soạn sách giáo khoa, xây dựng trường lớp, vừa bắt phụ huynh đóng góp, vừa bắt học sinh nạp tiền học thêm (kể cả lớp 1!) (10). Chẳng những vậy, những tên đầu gấu đại học hay trung học còn bắt học sinh, sinh viên "nạp tình" như vụ Nguyễn Trường Tô & Sầm Đức Sương, trong đó có tới 16 tên đầu gấu lãnh đạo tỉnh Hà Giang bị nữ sinh tố cáo nhưng cuối cùng cô nữ sinh lại đi tù trong khi chỉ có tên hiệu trưởng Sầm Đức Xương lãnh án thay cho đồng bọn. 15 tên đầu gấu còn lại vô can(?) (11). Còn có vụ Trần Xuân Ninh, Trưởng phòng Tài vụ - Kế toán kiêm giảng viên Trường Đại học Tây Nguyên hết dụ dỗ rồi dọa nạt ép tình nữ sinh viên năm 2011 và rồi nữ sinh viên tố cáo cũng bị kỷ luật không được nhận bằng tốt nghiệp (12). Mới đây nhất tên đầu gấu hiệu trưởng Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm TP/HCM lại đuổi học sinh-viên Phương Uyên chỉ vì cô ta biểu tình chống Trung Quốc xâm lược biển đảo (13). Và còn nhiều vụ nữa đã được báo chí phanh phui.
Trong các tổ chức văn hóa thì các tên đầu gấu lợi dụng các đề án trùng tu di tích cổ, tổ chức các sinh hoạt văn hóa như lễ hội Ngàn Năm Thăng Long để bòn rút tiền ngân sách, vừa phá hoại văn hóa. Một người thân của tôi vừa tới huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre để thăm Lăng cụ Đồ Chiểu đã ghi nhận bọn đầu gấu văn hóa xây dựng lăng mới "hoành tráng" ở ngay cạnh lăng mộ cũ, trong khi hai ngôi mộ của cụ ông và cụ bà bị chúng quên lãng, để nứt nẻ và vôi long lở. Người thân của tôi nhận xét, rõ ràng bọn đầu gấu văn hóa chỉ chú trọng lập kế hoạch thật "hoành tráng" để kiếm chác. Báo chí cũng đã phanh phui nhiều vụ lập kế hoạch bòn rút tương tự.
Trong các tổ chức xã hội giúp đỡ dân nghèo, trẻ em khuyết tật, tìm và xây mộ liệt sĩ, bọn đầu gấu cũng không từ việc bòn rút. Mới đây nhất là vụ ăn cắp 180 triệu tiền trợ giúp trẻ em khuyết tật ở tỉnh Hà Giang mà nội vụ được cấp trên chỉ đạo không những không khởi tố nghi phạm mà còn xử lý người tố cáo (14). Hàng năm cứ tới mùa bão lụt là bọn đầu đấu chính quyền lại có dịp ăn chặn, bắt người dân nạp lại tiền trợ giúp nhận trực tiếp từ các hội từ thiện tư nhân.
Ngay cả tổ chức y tế, các nhà thương, trạm khám bệnh, bọn chúng cũng đưa vào những tên đầu gấu mặc áo bác sĩ, y tá để thu tiền cúng nạp của bệnh nhân. Có những sản phụ chết trên giường đẻ mổ chỉ vì không có tiền cúng nạp trước khi được mổ đẻ (15). Chẳng những bòn rút tiền bệnh nhân, bọn chúng còn không thực hiện đúng thủ tục khám chữa bệnh. Mới đây, tên bác sĩ chữa trị cho thầy giáo Đinh Đăng Định đã nhất định không cung cấp thông tin bệnh trạng và kế hoạch chữa trị cho bệnh nhân mặc dù thầy giáo Định đã nhiều lần yêu cầu, trong khi hai việc này là thủ tục thông thường trên thế giới mọi bác sĩ phải thực hiện trước khi chữa trị, không cần bệnh nhân yêu cầu (16). Thậm chí bọn bác sĩ và y tá còn thông đồng in trước một bản xét nghiệm máu thành hàng chục ngàn bản cho các bệnh nhân khác để kiếm lời bất lương. Điều này có nghĩa là 15 ngàn bệnh nhân trong năm 2013 của Bệnh Viện Đa Khoa huyện Hoài Đức, Hà Nội đã nhận được phiếu xét nghiệm giả. Việc làm này hết sức nguy hiểm cho bệnh nhân (17). Ngày 7/10/2013 các đầu gấu bác sĩ tại bệnh viện Mắt Hà Nội lại còn nhẫn tâm thay đổi thủy tinh thể và dịch nhầy của bệnh nhân nạp tiền thay thủy tinh thể lấy loại ít tiền hơn để bệnh viện hưởng lợi. 3000 bệnh nhân đã là nạn nhân của vụ này (18). Những hành động này và những hành động tội phạm khác của các tên đầu gấu bác sĩ, y tá Xã Hội Chủ Nghĩa mà truyền thông đã nhiều lần loan báo cho thấy đây là bọn không còn tính người và không một bác sĩ, y tá của nước nào trên thế giới có hành động vô nhân đạo như vậy. Đây đích thực là những con thú Cộng sản.
Một nét chung trong cách hành xử của các tổ chức tội phạm mafia là diệt trừ nhân chứng và người tố cáo. Đảng Cộng sản Việt nam là bậc siêu trong cách hành xử như vậy. Theo báo Pháp Luật ngày 04/11/2011: "tại hội thảo quốc tế về bảo vệ người chống tham nhũng do Văn phòng Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng (BCĐ PCTN) tổ chức ngày 3-11 tại Hà Nội. ông Lê Văn Lân, Phó Chánh Văn phòng BCĐ PCTN đã cho biết "hiện không ít người tố cáo tham nhũng đã và đang bị đe dọa, trả thù với nhiều hình thức. Các hành động trả thù phổ biến mà người tố cáo và thân nhân của họ phải chịu là bị đánh trọng thương, bị sa thải, đuổi việc, khủng bố tinh thần… Thậm chí có người còn bị giết hại. Những cán bộ của cơ quan PCTN cũng chịu những áp lực này." Đồng tình, ông Đoàn Kim Thắng (Viện Xã hội học - Viện Khoa học xã hội Việt Nam) cho biết qua điều tra dư luận về công tác PCTN năm 2010 và 2011, có hơn 53% số người tố giác tham nhũng bị trù dập. Nhiều người được tuyên dương, khen thưởng nhưng sau đó vẫn nơm nớp lo sợ.". Mới đây nhất là vụ nữ dược sĩ Trần Thị Kiều Oanh ở ngành y tế tỉnh Bình Phước, chống tiêu cực, sau khi được xã hội và công luận vinh danh - đã bị cơ quan chủ quản đuổi việc ngay lập tức bị đánh... bầm giập!
imagehandler.ashx__0.jpg

Dược sĩ Oanh trong một lần bị đánh đập phải đi cấp cứu tại bệnh viện. Ảnh Tiền Phong.
Với hệ thống đầu gấu bố trí khắp mọi ngành, mọi cơ quan, mọi cấp từ trung ương cho tới phường khóm, Đảng Cộng sản Việt nam đã hình thành một hệ thống tội phạm liên hệ chặt chẽ nhau vì quyền lợi. Mô tả liên hệ thiết thân quyền lợi này, tên đầu gấu Đại tá, Phó Giáo sư, Tiến sĩ, Nhà giáo Ưu tú Trần Đăng Thanh thuộc Học viện Chính trị của Bộ Quốc phòng trong buổi giảng dạy về chính trị cho lãnh đạo đảng, lãnh đạo các đoàn thể của khối các trường Đại học - Cao đẳng ở Hà Nội ngày 19/12/2012 đã không ngượng miệng tuyên bố: "Bảo vệ tổ quốc Việt Nam thời XHCN hiện nay có rất nhiều nội dung, trong đó có một nội dung rất cụ thể, rất thiết thực với chúng ta đó là bảo vệ sổ hưu cho những người đang hưởng chế độ hưu và bảo vệ sổ hưu cho những người tương lai sẽ hưởng sổ hưu , ví dụ các đồng chí ngồi tại đây. Cho nên ta phải nói rõ luôn, hiện nay chúng ta phải làm mọi cách để bảo vệ bằng được Tổ quốc Việt Nam thời XHCN". (19)
Có thể nói Đảng đầu gấu Cộng sản Việt Nam là một tổ chức đầu gấu mafia đông đảo nhất thế giới, nhiều quyền lực nhất trong các tổ chức mafia quốc tế, và thu tóm lợi nhuận nhiều nhất, trên một diện rộng nhất, và tàn ác nhất. Các tổ chức mafia nổi tiếng thế giới như Ý, Mexico, Brazil v.v... kém xa. Trước tình hình như hiện nay, tương lai Việt Nam đi về đâu? Nhân dân Việt Nam còn phải chịu cảnh đọa đầy hiện nay tới bao giờ? Nguyễn Tường Tâm (luật gia)
Họ sợ những gì?
Nhóm lãnh đạo cộng sản hiện nay sợ những gì? Chúng ta cần trao đổi làm cho rõ, để hướng đấu tranh được chính xác, có hiệu quả, khi nỗi sợ chuyển dần từ phía ta sang phía người ta.
Thật là lý thú khi ta thấy nỗi sợ gần đây đã “đổi ngôi”. Trước kia có thể nói người công dân nào cũng sợ cường quyền. Thời phong kiến, thời thuộc Pháp, thời đảng CS cai trị, người dân ai cũng sợ nền cai trị của họ, với phu lít, cảnh sát, quân đội, tòa án, nhà tù… hạch sách, áp bức, đầy ải dân lành không sao kể xiết.
Ngày nay tình hình đã đổi khác. Thời thế đã đổi khác. So sánh lực lượng đang đổi khác. Dân trí thời mở cửa và hội nhập đã cao hơn hẳn trước. Thông tin hiện đại nhanh hơn chớp, rút ngắn thời gian, không gian, mọi người có thể nắm bắt sự thật tức thời, kẻ cai trị khó lòng tùy tiện xuyên tạc bóp méo.
Nhân dân ta từng bị 3 hệ thống cai trị phi nhân bản, ngồi trên đầu trên cổ nhân dân, của vua quan phong kiến, của quan chức thực dân rồi của quan liêu cộng sản, nay dân ta đang bàn giao dần nỗi sợ cho cả hệ thống cầm quyền. Nhân dân ta càng bớt sợ họ bao nhiêu thì nỗi sợ của họ bị mất quyền, bị hỏi tội và rồi có ngày có thể phải đền tội, càng lớn dần lên. Một sự “bàn giao“ tự nhiên, không có văn bản, nhưng rõ ràng, nhãn tiền, diễn ra thường xuyên, liên tục cho đến khi nền dân chủ chân chính lên ngôi.
Mà họ sợ là phải. Họ giật mình khi bức tường Berlin đổ sập trong một đêm, rồi khi các đảng CS Đông Âu tan biến, một loạt các nước đồng chí xã hội chủ nghĩa vào nằm trong nghĩa địa lịch sử. Họ càng sợ khi đảng CS Liên Xô bậc thầy của họ tan nát, Liên bang Xô viết “vĩ đại” tan hoang. Họ thêm sợ khi các nhà độc tài từ Iraq đến Tunisia, Ai Cập rồi Libya lăn kềnh khi quần chúng xuống đường nổi dậy hỏi tội độc đoán và tham nhũng.
Thấy người lại nghĩ đến ta. Bao nhiêu tấm gương tày liếp sờ sờ ra đó. Họ không thể ăn ngon, ngủ yên được.
Họ sợ trí thức thừa kế túi khôn đặc sắc của dân tộc, họ sợ công nhân đòi công bằng xã hội, họ sợ dân oan bị cướp ruộng đất là nguồn sống duy nhất ở nông thôn, họ sợ người theo các tôn giáo đòi tự do tín ngưỡng, họ sợ cả bốn lớp người này cùng phối hợp thành cuộc xuống đường chung như nước lũ. Cơ đồ riêng chung của họ có nguy cơ bị bão lũ quần chúng cuốn băng trong chốc lát.
Nhưng họ sợ gì hơn cả? Thật khó trả lời. Vì càng ngày họ càng sợ nhiều thứ, kể ra không sao hết. Họ sợ quần chúng đông đảo xuống đường đòi tự do, ruộng đất, nhân phẩm. Họ sợ sự thật. Nhà toán học Hoàng Xuân Phú, hiện là Chủ tịch hội Toán học Việt Nam, chỉ ra hai tử huyệt của họ hiện nay là “Điều 4” trong Hiến pháp về độc quyền lãnh đạo của đảng CS và “chế độ sở hữu toàn dân về đất đai”, một thủ đoạn xảo quyệt để cướp đất của nông dân. Họ rất sợ ý kiến người dân nhằm vào "hai gót chân Asin" này của họ.
Họ rất sợ sự thật. Vì họ sống nhờ bộ máy tuyên truyền chuyên nghề dối trá, đổi trắng thay đen, che dấu sự thật. Do đó họ sợ nền thông tin trung thực, thâm thù báo chí, mạng lưới thông tin, các blogger tự do lề trái, bỏ tù các nhà báo tự do toàn là những “sứ giả của sự thật”, bỏ tù các nhà luật học, luật sư bênh vực luật pháp và sự thật, bênh vực dân oan.
Trong vô vàn sự thật họ đặc biệt sợ tệ nạn sùng bái ông Hồ Chí Minh ngày càng bị lật tẩy, vì đây là nơi trú ẩn cuối cùng của họ về mặt chính trị và tình cảm để mê hoặc nhân dân. Họ không còn dám khoe rằng ông Hồ từng được UNESCO của LHQ suy tôn là Danh nhân Chính trị và Văn hóa của Thế giới, vì sự thật được chứng minh là không có chuyện ấy. Họ sợ vì nhiều nhà nghiên cứu cũng chứng minh rằng trong cuộc cách mạng dân tộc - dân chủ, ông Hồ đã nặng về vế cách mạng dân tộc - chống đế quốc mà hoàn toàn coi nhẹ vế cách mạng dân chủ - xây dựng xã hội dân sự, tôn trọng quyền tự do của người công dân dưới một chế độ dân chủ pháp trị đúng nghĩa. Trong 24 năm là chủ tịch nước, ông đã kiên trì đóng chặt cửa trường Luật, coi đảng của ông là pháp luật; ông dửng dưng trước số phận hơn 27 ngàn địa chủ phần lớn là trung nông yêu nước, có văn hóa, giỏi nghề nông bị bắn và chôn sống; ông cũng quay mặt đi khi các ông Nguyễn Mạnh Tường, Nguyễn Hữu Đang, Trần Đức Thảo, Vũ Đình Huỳnh… lâm nạn. Vô cảm, bất nhân như thế thì sao có thể là gương sáng đạo đức cho đảng, cho dân? Cho nên việc giải ảo tiếp có lý lẽ, có sức thuyết phục cao về thần tượng Hồ Chí Minh là việc rất cần làm tuy không vui vẻ gì nhưng có lợi cho đất nước, dân tộc. Việc giải ảo này đã đi được chừng một phần ba chặng đường đánh giá trung thực về ông Hồ. Cần đi tiếp.
Hiện nay có một việc làm rất cần thiết nhưng anh chị em dấn thân cho tự do dân chủ làm chưa tốt, một việc nhóm lãnh đạo đảng CS rất sợ, đó là thành lập một hay vài cơ quan thăm dò dư luận tự do, đáng tin cậy, như ở một số nước dân chủ phát triển.
Đây là một công cụ xây dựng dân chủ rất lợi hại, sắc bén.
Hiện nay ở Viện Xã hội học thuộc Viện Hàn lâm khoa học xã hội Việt Nam có “Trung tâm điều tra dư luận xã hội” ra đời được 30 năm, chưa có một tiếng vang nào về hoạt động của trung tâm đó, tuy chức năng và nhiệm vụ được xác định rõ ràng là: nắm bắt, phân tích, tổng hợp dư luận xã hội về những vấn đề, sự kiện quan trọng.
Lẽ ra đây phải là cơ quan “mở”, “rất mở”, được xã hội biết đến, nhưng nó nằm im, bất động ăn tiền mấy chục năm ròng. Vì xã hội đảo điên, niềm tin ở đảng CS lung lay, lãnh đạo bị xã hội khinh ghét, dân hết tin, điều tra dư luận một cách công khai chỉ tăng nguy cơ cho đảng nên đảng buộc nó nằm im như không hề tồn tại.
Chính vì lẽ ấy nên blogger Trương Duy Nhất bị truy tố và bị giam. Anh đã viết gần một nghìn bài báo nói lên sự thật. Rồi anh tự làm những cuộc thăm dò dư luận, qua đó đo mức tín nhiệm của từng người lãnh đạo ở chóp bu, kể cả tứ trụ triều đình CS, không một ai vượt quá 50 %. Kết quả này được anh công bố ngay trước cuộc bỏ phiếu trong Quốc hội đang họp. Họ bị chạm nọc. Anh bị bắt khẩn cấp. Họ sợ và bịt mồm anh. Blog “Một góc nhìn khác” của anh phù hợp với quyền của công dân có cách nhìn riêng độc lập theo Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế.
Anh Trương Duy Nhất sắp ra tòa. Để xem anh sẽ bị kết tội những gì và ra sao. Chỉ biết chắc chắn là họ rất sợ thước đo của dư luận. Họ căm và lo khi anh tự làm việc điều tra dư luận và tự công bố kết quả. Họ quá sợ dư luận xã hội nên vẫn một mực trì hoãn việc bàn về Luật trưng cầu dân ý được ghi trong hiến pháp.
Cho nên một việc rất nên làm lúc này là xây dựng một hay vài cơ quan điều tra dư luận tự do của xã hội dân sự với phương pháp khoa học và tinh thần trách nhiệm cao, coi như điền thế cho cái Trung tâm điều tra dư luận xã hội “tồn tại mà coi như không tồn tại “, “có cũng như không”, một đặc sản của Việt Nam thời độc đảng.
Mạng lưới Blogger Việt Nam thừa sức đảm nhận công việc này. Một nhóm bạn trẻ hiểu biết về tâm lý xã hội, về quan hệ công chúng, về thống kê có thể dựng lên một trung tâm như thế. Computer, điện thoại cầm tay khắp nơi, chỉ cần chọn một trăm hay khi cần năm trăm địa chỉ phân bố theo địa lý, nghề nghiệp, độ tuổi của công dân, rồi lựa chọn chủ đề theo từng thời gian, công bố công khai kết quả. Có rất nhiều chủ đề người công dân trong xã hội ta cần biết, đồng bào ta đang nghĩ gì, đa số muốn điều gì, không muốn điều gì.
Lúc ấy lãnh đạo đảng không thể tùy tiện và trơ tráo nói thay cho dân. Bao nhiêu đảng viên muốn từ bỏ cái tên “đảng Cộng sản” đã ô nhiễm để thay bằng một tên khác trong sạch? Bao nhiêu công dân muốn thay cái danh hiệu “xã hội chủ nghĩa” viển vông gán cho nước ta? Bao nhiêu công dân muốn từ bỏ nền “sở hữu toàn dân” về đất đai kỳ quái với những việc thu hồi, đền bù, cưỡng chế tàn bạo, để trở về với chế độ đa sở hữu vốn có từ xa xưa? Đó là những “hàn thử biểu xã hội” bén nhậy chính xác rất cần cho xã hội văn minh.
Ở Hoa Kỳ có Viện Gallup thành lập từ năm 1935, có 40 văn phòng rải khắp các lục địa với 2 ngàn nhân viên chính thức, mỗi ngày trung bình làm 1.000 cuộc phỏng vấn để từ đó tổng hợp đưa ra kết quả. Ở Pháp nổi tiếng nhất là Viện IFOP (Institut Francais d’ Opinion Publique - Viện điều tra dư luận Pháp), thành lập năm 1938, có 4 trung tâm ở Paris, Toronto (Canada), Buenos Aires (Argentina), và Thượng Hải (Trung Quốc). Tất cả những tổ chức này đều là công ty tư nhân, không chịu áp lực nào của chính quyền hay các đảng phái, không chỉ điều tra dư luận về chính trị, còn về kinh doanh, dịch vụ, thị trường mua bán, y tế, thể thao, nghệ thuật.
Họ sợ sự thật, sợ sự minh bạch, sợ thức tỉnh của nhân dân, sợ dư luận, vậy thì Trung tâm dân sự điều tra dư luận có thể sẽ là một vũ khí hòa bình, phi bạo lực rất sắc bén, có hiệu quả cao vậy.Bùi Tín

0 nhận xét:

Đăng nhận xét