Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

Bí quyết trường thọ có 1-0-2 của các ông hoàng

(Kienthuc.net.vn) - Để sống tới ngoài 80 tuổi, Càn Long, Lương Vũ Đế và Tống Cao Tông đều tuân theo một cách khắt khe những bí quyết dưỡng sinh của riêng mình.Lương Vũ Đế là hậu duệ đời thứ 25 của viên thừa tướng nhà Hán - Tiêu Hà, vốn rất có hiếu. Lên 6 tuổi thì mẹ qua đời, ông đã không uống nước suốt 3 ngày 3 đêm, nhiều lần khóc đến ngất đi. Từ nhỏ ông chăm chỉ học tập, tay ko rời sách, và giao du thân mật với các danh sĩ đương thờiVề cuộc đời sự nghiệp của Tiêu Diễn có 3 điểm nổi bật. Một là chỉ trong nửa năm trời, ông thống lĩnh 10 vạn binh sĩ nam chinh bắc phạt đã bình định thiên hạ để lập ra triều Lương. Hai là ông là một trong những hoàng đế thọ nhất Trung Quốc với tuổi thọ 86. Thứ ba, ông là vị hoàng đế có thể nói sùng mộ đạo Phật bậc nhất.   Dưới thời ông trị vì, nhiều chùa chiền đã được xây dựng. Sách Những điều bí ẩn trong lịch sử Trung Quốc thống kê rằng chỉ riêng nội ngoại thành Kiến Khang, dưới triều vua Lương Vũ Đế đã có tới hơn 500 ngôi chùa với số tăng ni lên tới hơn 10 vạn người. 
  Trong cuộc đời mình, Lương Vũ Đế cũng đã nhiều lần vào tu trong chùa Đồng Thái (nay thuộc Nam Kinh). Trong những lần ấy, ngắn nhất là 3 ngày, dài nhất là 37 ngày. Mỗi lần như thế, triều đình lại bỏ ra nhiều tiền để chuộc ông về. Cũng phải nói rõ là sự “chuộc” ở đây là do nhà vua tự nguyện.   Trong đời Lương Vũ Đế, nhà vua mộ phật nên thường tổ chức các dịp xả thân để cúng dường Phật pháp. Xả thân tức là cúng vào chùa tất cả của cải của bản thân mình. Và ở mức độ khác là cho cả bản thân mình, tức là sẵn sàng vào chùa phục vụ các tăng ni. 
 Về bí quyết sống lâu của Lương Vũ Đế, sách Bí thuật dưỡng sinh của vua Càn Long cho biết: “Năm 40 tuổi trở đi ông không ăn cá thịt không uống rượu, không nghe nhạc. Thường ngày chỉ ăn một ít đồ chay thanh đạm, không tranh luận, không tranh hơn thua, sau 50 tuổi không gần nữ sắc. Ông cũng tự cho rằng phương pháp sống lâu của mình là “tuyệt phòng thất” không ngủ với nữ nhân suốt hơn 30 năm cuối đời”.
 Sau Lương Vũ Đế, Tống Cao Tông cũng là một ông vua sống lâu. Mặc dù sinh ra và trị vì trong thời đại loạn lạc, Tống triều chỉ còn lại nửa giang sơn và luôn bị quân Kim đe dọa nhưng Tống Cao Tông vẫn vững vàng và còn sống thọ tới 81 tuổi. Có được tuổi thọ như thế, trước hết là do ông tinh thông y học. Các vua nhà Tống đều nổi tiếng là giỏi y thuật. Tống Thái Tổ từng tự châm cứu chữa bệnh cho em trai (tức Tống Thái Tông sau này). Tống Cao Tông là con trai của Tống Huy Tông. Ông sinh ra và lớn lên trong thời kỳ đất nước vinh hoa phú túc nên nhận được sự giáo dục chu đáo của hoàng gia. Bởi thế truyền thống y học của các vua Tống ông cũng nhanh chóng tiếp thu được. 
 Một mặt khác, các sử gia Trung Quốc cho biết thể chất Cao Tông vốn khỏe mạnh mà khi trưởng thành ông lại tinh thông y lý và luôn chú trọng thuật dưỡng sinh cho nên mới có thể vượt qua những đau khổ của cảnh nước mất nhà tan để gây dựng lại cơ đồ triều Tống và sống tới 81 tuổi. Cuốn Thực sắc chân ngôn về dưỡng sinh của học giả Long Tuân Tự nhà Minh khi nói đến phương pháp trường thọ của Tống Cao Tông đã cho rằng: “Cao Tông trường thọ là vì ông có nhiều tư chất bẩm sinh, ít ham muốn dục vọng, và luôn chú trọng dưỡng sinh mà thành”.  

Thanh Cao Tông – Càn Long là một vị hoàng đế vĩ đại trong lịch sử Trung Quốc. Ông lên ngôi năm 25 tuổi, tại vị 60 năm, làm thái thượng hoàng 4 năm và mất năm 89 tuổi. Bởi thế ông là vị hoàng đế có thời gian tại vị lâu nhất, đạt được những thành tựu về mặt văn hóa, giáo dục và quân sự huy hoàng nhất và cũng là hoàng đế có tuổi thọ cao nhất trong lịch sử Trung Quốc. Bí quyết của ông là gì?
 Ghi chép về đời sống của ông, cuốn Bí thuật dưỡng sinh của vua Càn Long cho biết: Ông sống rất có nguyên tắc, sinh hoạt hàng ngày luôn theo nề nếp, kỷ luật. Sáng nào ông cũng dậy từ 5 giờ sáng để ngồi tĩnh tọa hít thở điều khí. Đợi khi nến tắt, trời sáng hẳn thì ông đi bộ trong Tử Cấm Thành. Thói quen này của ông được duy trì kể cả khi ông đi nghỉ ở các hành cung. 
 Trong ăn uống, Càn Long cũng không ham sơn hào hải vị. Mặc cho những của ngon vật lạ, ông vẫn thích ăn các món được chế biến từ đậu. Ông yêu cầu trong mỗi bữa ăn phải có đậu phụ. Các món ông ăn thường xuyên như hồng bạch đậu phụ, thập cẩm đậu phụ, sương tử đậu phụ…   
 Ngoài ra ông còn có bí quyết dưỡng sinh độc đáo của mình. Những bí quyết đó tổng kết lại thành bốn đừng và mười thường. Bốn đừng là: ăn đừng nói, nằm đừng nói, uống đừng say và sắc đừng đắm.   Mười thường là: thường chùi răng, thường nuốt nước bọt, thường gãi tai, thường xoa mũi, thường vận động mắt, thường xoa mặt, thường xoa bóp chân, thường xoa bụng, thường vươn tay, duỗi chân, thường không ngồi lâu một chỗ. 
 (Kienthuc.net.vn) - Hoàng đế có nhiều đặc quyền đặc lợi nên càng khát khao trường sinh bất tử, nhưng không ít người đã mất mạng chỉ vì đeo đuổi giấc mơ hão huyền này.
 Sinh lão bệnh tử là quy luật cuộc sống nhưng con người ta mỗi khi nghĩ đến cái chết thường không tránh khỏi lo sợ. Đặc biệt, đối với các hoàng đế, cái chết lại càng khiến họ canh cánh trong lòng. Bởi thế, từ xa xưa, các ông vua Trung Quốc đã rất tích cực tìm cách để trường sinh bất lão. 
 Ở thời kỳ ban đầu, nỗ lực của các vua chúa Trung Quốc hướng vào việc đi tìm các vị thần tiên. Họ tin rằng đã có thần tiên thì tất là có thuốc tiên, chỉ cần được các thần tiên ban cho thuốc ấy thì sẽ được sống lâu như trời đất. Bởi thế mới có chuyện Tần Thủy Hoàng cử Từ Phúc dẫn theo 3.000 đồng nam, ngọc nữ ra biển cầu tiên.
 Mấy trăm năm sau, người ta dần tỉnh ra và biết rằng việc cầu tiên là không có hy vọng. Chính vào lúc đó, Đạo giáo Trung Quốc phát triển mạnh rồi các đạo sĩ lớn tiếng quảng cáo cho các loại đan của họ luyện ra có thể giúp con người trường sinh bất tử. Từ đây bắt đầu những tấn bi kịch cho các ông vua vì ham muốn trường sinh mà bị yểu tử.
 Sử sách cho biết, từ thời Nam Bắc triều, việc luyện thuốc trường sinh bất lão rất phổ biến. Các hoàng đế, dưới sự phát triển rầm rộ của phong trào luyện đan cũng bắt đầu tìm kiếm vận may ở những viên đan dược được đám đạo sĩ rêu rao là vô cùng kỳ diệu.   
 Tấn Ai Đế là một trường hợp đã thử nghiệm. Ông lên ngôi năm 21 tuổi và đã nhanh chóng mê thuật trường sinh. Rất nhiều đạo sĩ, phương thuật vào ra cung đình để truyền cho ông bí thuật trường thọ. Ông làm theo các phương pháp trường thọ của họ là nhập định, không ăn ngũ cốc, uống đơn dược để cầu bất lão. Tuy nhiên mỗi khi uống đơn dược là người ông nóng rực lên, dục tính bộc phát không sao kiềm chế nổi. Bởi thế chỉ trị vì được 4 năm, ông đã chết yểu vì cạn kiệt tinh lực.   
  Tác giả Hướng Tư, trong cuốn Bí thuật dưỡng sinh của vua Càn Long phân tích về đơn dược mà Tấn Ai Đế dùng: “Đơn dược này là một loại thuốc tễ có tính nóng được chế từ các vị thuốc như hùng hoàng, dễ làm cho người ta nổi nóng. Loại thuốc này công hiệu giúp cho những thân thể bị suy nhược được cường tráng và mạnh khỏe hơn nhưng đối với một thanh niên cường tráng tràn đầy sức sống thì chẳng khác nào uống thuốc kích thích. Tấn Ai Đế uống thuốc này rồi thì mỗi ngày dược tính bộc phát không có cách nào khống chế nổi. Bởi thế mới 25 tuổi ông ta đã chết vì bị hưng phấn quá độ”. 
 Sau Tấn Ai Đế, vua Bắc Ngụy là Đạo Vũ Đế cũng gặp phải bi kịch vì thuốc trường sinh. Thời trẻ, ông là một anh hùng, mới 16 tuổi đã lập nên đế quốc Bắc Ngụy cường thịnh. Trước tuổi 30, Đạo Vũ Đế quan tâm chính sự nên nước mạnh dân no ấm. Nhưng từ năm 30 tuổi trở đi ông bắt đầu ham mê thuật trường sinh. Cũng như Tấn Ai Đế, ông tin dùng các loại tiên đan và đặc biệt là ăn một lượng lớn hàn thực tán. Điều đó khiến thần trí ông ta luôn bấn loạn, vui buồn bất thường, suốt ngày cứ đi lại vật vờ như bị quỷ ám trong cung. Do trong người không bình thường dẫn đến những hành vi của ông cực kỳ tàn nhẫn, có thể giết người để mua vui ở ngay trong triều, cung viện, ở kinh sư và cả ở những vùng quê hoang vắng. Vậy là từ một minh quân anh hùng trở nên kẻ điên khùng chỉ vì uống “tiên đan” rởm. 
 Thời nhà Minh, nước Trung Quốc đạt được những tiến bộ đáng kể. Văn hóa phát triển rực rỡ nhưng các vua chúa vẫn rất tin tưởng vào tiên đan trường sinh bất lão mà không biết nhìn các tấm gương đời trước. Điển hình trong các ông vua nhà Minh có Minh Thế Tông (niên hiệu Gia Tĩnh). Ông ta say mê thuật trường sinh đến nỗi bỏ luôn cả việc chính sự. Lý do Thế Tông bỏ việc triều đình là vì ông ta còn bận ở hậu cung để thực hiện phép trường sinh do một đạo sĩ tên là Đào Trọng Văn bày cho. 
 Thuật “trường sinh” mà Đào Trọng Văn dạy Thế Tông được gọi là phương thuốc bí truyền ngự nữ. Các sách vở không nói cụ thể nhưng đại khái nội dung thuật này là hưởng thụ các nữ nhân trinh nguyên để bồi bổ nguyên khí cho nhà vua. Để làm theo cách do Đào Trọng Văn chỉ bảo, Minh Thế Tông đã bắt rất nhiều trinh nữ vào hậu cung để hưởng thụ. Người ta thống kê: chỉ trong năm Gia Tĩnh thứ 31, riêng ở kinh sư đã có 300 trinh nữ từ 8 đến 14 tuổi bị đưa vào cung cho vua hưởng thụ.   
 Cùng với đó, Thế Tông còn nghe theo Đào Trọng Văn luyện tiên đan trong cung. Cách luyện loại tiên đan này là lấy máu kinh tháng đầu của trinh nữ bỏ vào đồ đựng bằng vàng hay bạc, thêm nước ô mai, nấu sôi bảy lần để nước cô đặc lại, bỏ thêm bột sữa, đan thạch, nhựa thông, chì đỏ, niệu phấn đảo đều, để lửa nhỏ luyện thành thể rắn. Vua tôi Minh Thế Tông gọi loại này là Thiên đan diên. Khi dùng “tiên đan” này vào, Minh Thế Tông liền cảm thấy hưng phấn một cách khó hiểu. Ông ta liền đi vào thâm cung đại viện với thái độ kỳ dị, tùy tiện thỏa mãn dục vọng với nữ nhân nào mà ông ta gặp phải.   
 Trên thực tế, căn cứ vào biểu hiện đó ta có thể nhận định “Thiên đan diên” giống như một loại thuốc kích thích. Sau khi dùng vào thì người nóng bừng khó chịu, dục tính bộc phát đòi hỏi phải thỏa mãn. Ông vua này không đến nỗi yểu mạng vì dùng Thiên đan diên nhưng báo ứng cũng đến rất nhanh. Vào tháng 8 năm Gia Tĩnh thứ 44, vì dùng kim thạch do đạo sĩ Vương Kim Tiến dâng mà Thế Tông bị bệnh nặng rồi mất trong cung Càn Thanh. 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét