Hiển thị các bài đăng có nhãn Sinh Viên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Sinh Viên. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

[Trò chuyện] Hạnh phúc ngày bâng quơ !

Chiều nay chạy xe trên đường, thấy cả tốp học sinh áo trắng tíu tít tan học ùa vào nhau băng băng trên con đường mà cách đây vài năm thôi, mình cũng đã từng như thế, suy nghĩ lại bắt đầu chầm chậm trôi….

Năm 13 tuổi, ba đứa bạn đạp xe giữa trời nắng chang chang mà chẳng quan tâm ngày sau sẽ thành người da màu thế nào. Buổi trưa im ắng, chỉ có bản nhạc bất hủ của ba chiếc xe đạp mini là rộn ràng với nhau, cứ vừa đi vừa nói cười. thích thú lắm!

Năm 15 tuổi, học cấp ba, ba đứa thân nhau thì một đứa học sang trường khác, còn hai đứa vẫn trời mưa gió cùng nhau phóng xe vù vù, khác trước là đi chung một xe, đứa chở thì ra sức đạp, đứa sau reo hò cổ vũ, rồi vẫn cười vang chẳng màng mệt nhọc. Sau quen bạn rồi, lập hẳn một hội đi cùng nhau, tên gọi hẳn hoi “phi đội gà bay”, tưởng tượng tốc độ chóng mặt thế nào. 

Năm 18 tuổi, bắt đầu biết yêu đương, dốc hết tình cảm, rung động đầu đời để “yêu” một người mà có khi chẳng dám nhìn trực diện, và cũng chẳng biết rằng tình cảm đó còn xa vời lắm mới trở thành tình yêu. Rồi nếm trải cảm giác không được đáp trả, mà cứ ôm cái ảo mộng đó một mình, có khi buồn đến ngẩn ngơ. 

Năm 20 tuổi, là sinh viên đại học, quen dần với cuộc sống xa nhà, tình bạn bọc lấy tình thân gia đình. Dốc hết sức trẻ với đam mê học hành, làm việc. Rồi những chuyến đi chơi xa, tung cánh cho những chuyến bay đầu tiên của cuộc đời. Nhận ra một điều rằng tuổi trẻ mình đầy khát khao cống hiến và hết mình với cuộc đời, nhiều và hăng say như thế.



Rồi đến năm 23 tuổi, mọi suy nghĩ đã có nhiều thay đổi…
Mong muốn về một việc làm ổn định, một cuộc sống vững vàng. Làm gì, đi đâu cũng cẩn trọng và suy xét. Mình yêu bản thân nhiều hơn, lắng nghe những biến đổi của cơ thể và chiều chuộng nó. Thích nghe nhạc, đọc sách, hơn là việc kéo nhau cả đám bạn lượn lờ phố phường, thích nấu ăn, cắm hoa hơn là việc la cà hàng tá shop quần áo.

Và rồi cả tình yêu cũng nhuốm màu thời gian, qua rồi những cái rung động đầu đời, những vui buồn nắng mưa bất chợt, Mình vẫn tin vào một tình yêu đẹp, chin chắn, và đầy cảm thông. Dẫu biết tình yêu đến là do duyên số, nhưng cớ gì mà không tin tưởng vào một tình yêu đẹp, vì niềm tin quý giá, vốn có đã khó rồi!

Giật mình vì tiếng còi xe, mình lại trở về thực tại, chỉ là vài phút tưởng niệm về một thời áo trắng hồn nhiên, chỉ đi qua một lần trong đời, dẫu sao mình đã làm cho nó đẹp đẽ, để bồi hồi mỗi khi nhớ về. Rồi sẽ chẳng xa ngày mình trưởng thành, kết hôn và làm mẹ, chẳng sợ điều gì ngoài sợ thời gian và lòng người nông sâu khó đoán. Mà mình thì khéo léo chưa tới, bản lĩnh chưa tới, nên mình vẫn nghĩ mình nhởn nhơ như gió, lãng đãng, mơ hồ, cứ ngao du đến lúc mỏi chân. Trưởng thành cần phải có thời gian, chi bằng cứ tích lũy dần dần, rồi đâu sẽ vào đó.

Mình còn tin là có nhiều bạn cũng giống mình, phải không? Gió mà, cứ rong chơi mỏi mệt rồi khắc tự dừng chân, chỉ cần giữ trong tim những hổi ức tốt đẹp, làm đồ trang sức cho tâm hồn lặng yên, như vậy là đã có một tài sản vô hình quý giá. Con gái đẹp ở tâm hồn, nhạy cảm, hoa mĩ, là điều cần được nuôi dưỡng mới nên. 


Mình thật sự rất sợ một ngày nào đó, trái tim chai sạn, tâm hồn cặn khô, hết đi cảm xúc dạt dào, hẳn là cuộc sống không còn ý nghĩa, vẫn muốn nhìn những sự việc kề bên cuộc sống của mình, rồi lại hoài niệm về những điều đã qua, sao thấy lòng còn ấm áp. Chỉ là những thứ nho nhỏ, mà sức ảnh hưởng lại lớn lao vô hình.

Những vết cắt ngang dòng suy nghĩ...
miên man nhớ về ngày xưa đó, về mấy cô bạn thân, về cậu bạn mình đã "falling in love", về những niềm tin tươi sáng mãnh liệt đã làm nền tảng cho mình bây giờ. Thấy sao đẹp đẽ quá, những ngày tháng đó, ta đã rất hạnh phúc, cuộc đời đẹp vì những điều nhỏ nhoi...

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Đa cấp...chuyện giờ mới kể! (phần 1)

Gần đây, câu chuyện xoay quanh loại hình bán hàng đa cấp có vẻ đang là một chủ để khá là nóng trên các mạng xã hội và các trang báo. Hết loạt phóng sự trên báo điện tử VTC về đời sống “bầy đàn” của những thành viên công ty đa cấp Lô Hội cho đến gần đây nhất là vụ việc các thành viên “mặc vest đen” của công ty Thiên Ngọc Minh Uy đánh người.

Vậy bán hàng đa cấp nghĩa là gì? 

Theo wikipedia thì: "Kinh doanh đa cấp (tiếng Anh: Multi-level Marketing Tiếp thị đa cấp) hoặc Kinh doanh theo mạng (Network Marketing) hay Bán hàng đa cấp (tên gọi thông dụng tại Việt Nam) là thuật ngữ chung dùng để chỉ một phương thức tiếp thị sản phẩm. Đây là hoạt động kinh doanh/ bán hàng trực tiếp đến tay người tiêu dùng, họ có thể trực tiếp đến mua hàng tại công ty (hoặc qua một nhà phân phối duy nhất) mà không phải thông qua các đại lý hay cửa hàng bán lẻ. Nhờ vậy, hình thức này tiết kiệm rất nhiều chi phí từ tiền sân bãi, kho chứa, vận chuyển hàng hóa, khuyến mại, quảng cáo và các chương trình tiếp thị khác. Số tiền này thay vào đó, được dùng để trả thưởng cho nhà phân phối và nâng cấp, cải tiến sản phẩm (do đó chất lượng sản phẩm của các công ty tiếp thị đa cấp thường cao và liên tục được nâng cấp). Đây là phương thức tiếp thị tận dụng chính thói quen của người tiêu dùng: khi sử dụng sản phẩm, dịch vụ tốt thường chia sẻ cho người thân, bạn bè và những người xung quanh. Nhà phân phối có vai trò như những đại lý. Họ dùng những kết quả sử dụng của bản thân và những người quen biết để thu hút khách hàng. Qua việc làm đó họ đem về lượng khách hàng cho công ty và bản thân họ. Ngoài ra họ còn có thể tìm kiếm những đối tác khác để có thể trở thành nhà phân phối cùng làm việc với mình, việc này được quản lý bằng mã số. Khi đó, mã số của một nhà phân phối mới được kết nối với mã số của người bảo trợ (tiếng Anh: Sponsor) của anh ta. Tại Việt Nam, đã xuất hiện nhiều biến tướng của kinh doanh đa cấp, sẵn sàng lách luật để lừa đảo người tham gia"

Những sự việc mình đã nếu ở đầu bài chỉ là một trong những góc tối của các công ty tự gán cái mác "đa cấp". Vậy tại sao nó vẫn cứ tồn tại mãi vậy? Tại sao vẫn có rất nhiều người bị “lừa” tham gia vào loại hình kinh doanh này? Tại sao…
Câu trả lời thì mình xin phép để dành cho các bạn nhé, thực ra thì hôm nay lên đây cũng chỉ để kể với nhau câu chuyện cũng là một cái “kỷ niệm” cho cái đời sinh viên của mình. À mà nhân tiện, các em mới bước vào cuộc sống SINH VIÊN thì hãy nghe lời anh và cảnh giác trước những thứ phù phiếm mà kinh doanh đa cấp vẽ ra trước mắt các em nhé. Hãy luôn để trong đầu một ý nghĩ: “Không ai có thể kiếm tiền một cách dễ dàng và trong một thời gian ngắn cả, tất cả đều là mồ hồi và công sức bỏ ra cho sự nỗ lực và đam mê. Thành quả đó là những đồng tiền đáng quý!

Thôi, không dông dài nữa, vào vấn đề chính thôi…

Phải nói thẳng ra là mình cũng đã bị lừa vào một cuộc “kiếm tiền” của Thiên Ngọc Minh uy (TNMU) – cái tên nghe khá hay phải không nào? Đó là năm thứ nhất của đời sinh viên, mà các bạn biết rồi đó, sinh viên xa nhà, bắt đầu một cuộc sống tự lập – trái đất này là của chúng mình rồi. Sướng chứ, được làm gì thì làm, ăn lúc nào thì ăn mà ngủ lúc nào thì ngủ chả lo ai quản cả. Lần đó cũng khá là bất ngờ khi mà một thằng bạn từ hồi cấp 3 – không mấy khi liên lạc – lại nhắn tin hỏi han mình(!). Sau đó thì nó mời mình đi tham gia một triển lãm hay hội nghị gì gì đó về Công Nghệ Thông Tin và nó có 2 vé mời nên muốn mời mình đi – chuẩn bài kinh khủng, mình học CNTT mà, nghe thấy hội nghị thì cũng máu lắm nên OK luôn.
Lần đó đi tận sang Nhổn thì đến nơi.  Cũng khá là hào hứng vì ban đầu bước vào khuôn viên đã đập ngay vào mắt đó là một tòa nhà khá là to, được trang hoàng nào bóng bay, nào lẵng hoa, băng rôn khẩu hiệu các kiểu, thêm nữa là nhạc đập xập xình…ra dáng một hội nghị đấy. Tiếp theo đó thì ấn tượng thứ hai của mình đó chính là con người ở đây, phải công nhận, họ - những thanh niên đa cấp – quá đầu tư về khoản bề ngoài của họ nên họ đã thành công ngay bước đầu.  Mình được dẫn vào và được giới thiệu qua một vài anh chị ăn mặc bảnh bảo, toàn trai xinh gái đẹp cả, họ không tiếc nụ cười và những cái bắt tay. Nhưng cái điều quan trọng nhất đó là những lời giới thiệu “sắc lịm” của thằng bạn tôi. “Anh A cũng là người ở Yên Bái mình đó, năm nay anh ấy mới 24 tuổi thôi nhưng giỏi lắm rồi. Mỗi tháng anh ấy kiếm hàng chục triệu!”. Mình nghe mà không tin nổi vào tai nhưng nói thật các bạn ạ, nhìn vẻ bề ngoài anh ấy thì các bạn sẽ tin cho mà xem. Họ giỏi ở chỗ đó đó!
Tiếp đó là màn để lại CMND trước khi vào cửa. Thực ra cũng hơi bất tiện, mình hơi chần chừ nhưng cũng để lại để thử tiếp tục xem “hội nghị” này có gì mà…đông thế không biết. Quên không tả cảnh cho các bạn..nhưng mà tóm gọn một từ thôi nhé…đông!  

 Khi cái đuôi cáo đã lòi ra!


 Nếu bạn là một người không vững lập trường - mà đa phần sinh viên năm thứ nhất, học xa nhà và lại mới được tiếp xúc với một môi trường mới nên rất dễ bị ảnh hưởng theo tâm lý đám đông và dễ bị choáng ngợp bởi những cái đẹp được phô ra bên ngoài.
Đến lúc này, mọi người được dẫn vào một khuôn viên tựa một khu vườn trong nhà vậy. Một dàn nhân viên "công ty" đang đứng xếp hàng ngay ngắn, quần áo chỉnh tề, sực nức mùi nước hoa và...một nụ cười luôn hé, thế giới vẫn quay... Đùa đấy, không phải bài hát này đâu. Âm nhạc nổi lên cũng là lúc các nhân viên kia bắt đầu bài....thể dục nhịp điệu buổi sáng trước khi bước vào một ngày làm việc. Bên ngoài là những tiếng hò reo cổ vũ (toàn của các thanh niên đa cấp cả), rồi nào là chụp ảnh, nào đứng nhìn chăm chú...thậm chí chạy vào tập cùng! Thực sự lúc đó mình chỉ cười khẩy một cái, mình có một cái cảm giác có gì đó hơi lố ở đây. Phải thôi, mình không tin một "hội thảo CNTT" theo như lời thằng bạn mình....lại có cái tiết mục...kỳ cục như vậy!

Tiếp theo đó, các bạn trẻ được các nhân viên dẫn vào một hội trường lớn, có lẽ là nơi để hội nghị diễn ra đây. Niềm tin trong mình lấy lại được một chút. Các bạn trẻ cũng bắt đầu lũ lượt kéo vào tìm chỗ ngồi cho mình, có một điều hơi lạ là...các nhân viên của công ty thì sau khi các bạn trẻ vào là cũng tự động đứng dàn hàng chặn luôn lối ra vào! 
Điều đập vào mắt tất cả mọi người ngay khi bước vào hội trường đó là một màn hình cỡ lớn và đang phát những hình ảnh về hoạt động của công ty. Chà, phải công nhận là hoạt động của họ có vẻ rôm rả quá. Những hoạt động nhóm ngoài trời...tạo cho người xem một cảm giác họ là một tập thể lớn, mạnh và rất gắn bó! Cũng phải thôi, hội nghị im lặng để dõi theo điều thú vị nhất lúc này mà cái hội trường rộng lớn đó đang có - cái màn hình. Người thì xì xào bàn tán, người thì cười, người thì hò reo theo mỗi khi những nhóm người trên màn hình hò reo. Nhưng tất cả được cô đọng lại trong tiết mục cuối cùng...có lẽ đó là con bài chiến lược của họ. Chả phải ngẫu nhiên đâu mà họ để cho các bạn vào đó ngồi đợi với cái màn hình...họ muốn chúng ta xem họ làm những gì, họ muốn chúng ta thấy: "Trời, họ là một công ty lớn. Họ thật đoàn kết với nhau. Thật là thích quá đi mà!" - Tiết mục át chủ bài đó chính là tiết mục trao tiền lương và thưởng cho các nhân viên của công ty. 
Còn những chiêu trò gì nữa của những người tự cho mình là "những người thành đạt" - những nhân viên đa cấp -nhằm lôi kéo và dụ dỗ những bạn trẻ đi theo con đường "lừa đảo"? Sự phù phiếm và dối trá của họ sẽ dần dần được phơi bày rõ ràng hơn trong bài sau của mình. Rất mong nhận được sự ủng hộ của các bạn!

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Blog Tháng 8 - Gửi ai đó sinh vào tháng 8

Blog Tháng Tám – Chớm nở những yêu thương

Tháng 8 – Em trả lại mùa Đông những cơn gió rét căm căm,tái tê da thịt..Gửi lại mùa Xuân sức sống căng tràn,vạn vật sinh sôi.. Em tìm đến mùa Thu thân thương, tắm mình trong những giọt nắng mát mẻ hít hà mùi hoa sữa,ngắm nhìn những bóng hình bé nhỏ lấp ló trên những con đường rợp bóng cây..
Blog Tháng 8 - Gửi ai đó sinh vào tháng 8
Những ngày cuối hạ đã trôi qua, chút nóng nực dần biến mất,cuốn đi những bâng khuâng,heo hắt.Em mở lòng mình,đón tháng 8 yêu thương.Tháng 8 đến,dịu dàng và bình yên đến lạ.Xanh xao những hàng cây,miên man những con đường.Tháng 8 mang đến sự ồn ã với những con phố ngập bóng mưa, ồn ào.Tháng 8 đi ngang hiên nhà một ngày mùa thu xôn xao, gió đậu trên tay em,nhảy múa..

Em tự đặt tên cho tháng 8 là tháng yêu thương.Là tháng ý nghĩa nhất với em trong một năm. Là tháng ghi lại giây phút e chào đời, là khoảnh khắc em chúm chím môi cười ,hé tròn đôi mắt.Tháng 8 cũng là tháng ghi dấu những kỉ niệm an vui bên gia đình,bạn bè,người thân.Tháng 8 mở màn cho những cuộc vui không dứt,những chuyến đi rộn rã tiếng cười.Tháng 8 yêu thương...
Tháng 8 về trên từng nhịp gõ kim đồng hồ.Sáng nay ngủ dậy, lướt facebook,thấy bạn bè gần xa đón chào tháng 8 với những dòng status nhẹ nhàng.Em mỉm cười.Nhanh thật,tháng 8 đến rồi..

Tháng 8 nơi em ở, ngập tràn hương hoa sữa .Nắng bỏng rát hơn những nơi khác nhưng lại đậm đà mùi vị quê hương .Là nơi thành phố đông đúc với nhịp sống nhanh, không dừng lại.

Tháng 8 rì rào những cơn mưa đầu mùa. Mưa chỉ đủ ướt làn áo mỏng,mưa tí tách bên hiên nhà,là niềm vui của lũ trẻ con đùa nhau tíu tít,là cảm giác thích thú khi đùa nghịch dưới mưa,mưa tháng 8 khiến lòng người bâng khuâng đến khó tả,có lúc lại là nỗi nhớ miên man về một kí ức đã phôi pha..

Tháng 8 ngày dài đêm ngắn mà lại trôi nhanh quá đỗi.Những chiếc lá xanh non chớm hè còn bé xíu,chẳng mấy chốc lại nhuốm vàng,lả lơi giữa nền đất rồi lụi tàn.Giá mà cứ cầm mãi cái màu Nắng ấy thật lâu thì chắc những chiếc lá kia cũng không sẫm màu nhanh đến vậy..

Tháng 8 em được hòa mình trong dòng nước mát lạnh của biển, lắng nghe tiếng sóng vỗ nhịp nơi mạn thuyền. Hít hà cái vị mặn mà ngoài biển khơi với những dấu chân lún mình trong cát..

Tháng 8 chôn dấu những mất mát,phủ lấp bằng tiếng cười. Thêm tuổi mới thiếu vắng một bàn tay để sánh đôi,nhưng lòng vẫn an nhiên,tim vẫn ấm.

Tháng 8 em tự dành cho mình những lời yêu thương có cánh,chúc em những nụ cười luôn trọn vẹn trên môi,những nỗi buồn sẽ phai phôi,một ngày không xa hạnh phúc sẽ mỉm cười với em...

Một ngày không ngủ
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

 Tin Tức Công Nghệ | Tin Tức Hot Girl | Tin 18++ | Girl Xinh | Hot Girl| Xem Phim Online

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Cư dân mạng dậy sóng với confession tân SV Ngoại thương bỏ học vì nhà nghèo

Không ai cầm được nước mắt trước những dòng tâm sự chân thành của cậu bạn với quyết định từ bỏ cánh cổng trường Đại học… 
 
Nhưng đồng thời, cũng có nhiều quan điểm trái chiều về câu chuyện này. Đỗ Đại học là niềm hạnh phúc, là ước mơ của bao gia đình, bao sĩ tử, nhưng với cậu bạn “giấu tên” trong confession, đỗ Đại học lại là một câu chuyện đầy trăn trở, day dứt.

Confession được cho là tâm sự của một sĩ tử thi tuyển vào Đại học Ngoại thương với số điểm 27,5 nhưng do điều kiện gia đình khó khăn, bạn đang băn khoăn đứng trước 2 sự lựa chọn: 1 là trở thành tân sinh viên của Đại học Ngoại thương nhưng “4 đứa em đang đi học” lại phải nghỉ học, 2 là bỏ ước mơ làm sinh viên, ra khơi kiếm tiền đỡ đần bố mẹ. Thương mẹ bệnh tật, bố nhọc nhằn nuôi cả gia đình, cậu bạn đã quyết định gác lại giấc mơ Ngoại thương mà nhiều người mơ ước, để các em tiếp tục được học hành.

Vào thời điểm các trường Đại học đang lần lượt công bố điểm, khi mà các sĩ tử đang hồi hộp lẫn lo lắng cho kết quả thi cử, về tương lai của mình, câu chuyện của chàng trai “giấu tên” trong confession đã có được sự đồng cảm sâu sắc từ đông đảo cư dân mạng. Chỉ mới được đăng lên vài giờ đồng hồ nhưng confession này đã thu hút sự chú ý của đông đảo cư dân mạng với nội dung đặc biệt của nó.
Cư dân mạng dậy sóng với confession tân SV Ngoại thương bỏ học vì nhà nghèo

Vừa mới xuất hiện nhưng confession đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người

"Ngày bước vào cấp 3 ước mơ lớn nhất của con là chăm học để vào mái trường ngoại thương, nhưng ước mơ đó đã dập tắt trong đầu con khi con lên 12, nhà mình đâu có điều kiện để con vào Ngoại thương chứ, còn 4 đứa em đang đi học nữa mà.

Lớp 12 con nghĩ 2 trường hợp 1 là thi sư phạm hoặc cảnh sát vì con không mất học phí khi vào đó, nhưng cảnh sát con bị trượt từ vòng khám sức khỏe con thiếu 4kg và 12 phân, còn cách thi sư phạm.

Ngày con cầm bộ hồ sơ sư phạm trên tay cha đã xé nó làm 4, cha bảo: mi hãy làm lại hồ sơ thi vào ngoại thương cho tau, dù nhà nghèo nhưng cha mẹ sẽ cho mi ăn học đàng hoàng, mi là con trai trong nhà, mấy đứa em gái có thể nghỉ học chứ mi thì không, con làm lại hồ sơ vào ngoại thương, và ngành con chọn là quản trị kinh doanh quốc tế, con muốn sau này làm 1 nhà kinh doanh giỏi.

Ngày thi Đại học con xách ba lô ra Hà Nội thi con làm bài tạm ổn. Thi xong thì em gái cho con biết mẹ đang bị ốm nặng không ăn uống được gì, cha đang đánh cá ở biển chưa về, con buồn bã hoang mang, bắt xe về quê rồi vay mượn tiền cô bác đưa được mẹ đi trạm xá, bác sỹ bảo mẹ làm việc quá sức nên sức khỏe dần yếu, mẹ bị thần kinh liên sườn và đau dạ dày, con thương mẹ lắm, con khóc nhưng con phải làm chỗ dựa cho mẹ và các em...

Ngày mẹ xuất trạm cũng là ngày bố về vì sóng to nên cá đánh được rất ít, cha chỉ được 6 triệu chạy chữa thuốc cho mẹ, 1 tuần phải đi thành phố lấy thuốc cho mẹ, con cũng đi thả lưới đánh được ít sò, nghêu và cá bán đủ tiền mua mắm cho cả nhà.

1 tối cả nhà ăn cơm xong cha bảo cả nhà ngồi lại cha dặn: nhà ta giờ đã không còn điều kiện mẹ thì bệnh, mỗi tuần phải đi lấy thuốc cho mẹ nữa cha không thể làm đủ tiền cho 5 đứa đi học, giờ em thứ 2 đang học lớp 10 hãy bỏ học giúp cha mẹ thêm tiền nếu anh mà đỗ ngoại thương thì cho anh đi học và các em nữa, nghe xong con bất thần, tối hôm đó không khí nhà mình trầm xuống, em 2 đã khóc và xin cha cho đi học, con không muốn bỏ học, cổ họng con nghẹn lại, nước mắt con rơi, mẹ bảo thế thì các con hãy đi học, ít ngày mẹ khỏe lại mẹ sẽ đi làm kiếm tiền, con chỉ biết xin cha cho các em đi học con sẽ nghỉ học đi biển cùng cha, nhưng cha không đồng ý. Em 2 đã nói với con: "Anh ơi em không muốn bỏ học đâu, anh xin cha mẹ dùm em đi, hay cho em đi học 1 năm nữa thôi em sẽ bỏ học đi làm". Gạt nước mắt cho em, con bảo em đừng lo em sẽ không phải bỏ học gì hết, để đó anh lo.

Và hôm nay ngày con biết điểm đáng lẽ con phải vui mới đúng khi con được 27,5 điểm dư để vào ngoại thương, nhưng không khi biết điểm con buồn lắm cha mẹ ạ, con không dám nói với cha mẹ rằng con đã biết điểm và đã đỗ, tối nay cha mẹ hỏi con đã biết điểm chưa, con phớt lờ là dạ con chưa biết, con phải làm sao đây, con không thể sống ích kỷ lo cho bản thân con được, con sẽ nghỉ để cho em gái đi học, sau hôm nay con sẽ dừng ước mơ Ngoại thương lại, và đây là lần đầu tiên con phải nói dối với cha mẹ là con bị trượt, con buồn lắm cha mẹ ạ và con sẽ chấm dứt việc học ở đây, cha mẹ sẽ buồn lắm nhỉ, con chỉ muốn nói rằng xin lỗi cha mẹ, con là đứa không tốt."

Tấm lòng hiếu thảo, nỗ lực học tập, sự hi sinh của cậu bạn đã khiến cư dân mạng thực sự xúc động và cảm phục. Nhiều bạn thú nhận rằng đã không thể kìm được nước mắt khi đọc được những dòng tâm sự chân thành này. “Nghẹn đắng ở cổ... Cuộc đời còn nhjều số phận đáng thương quá...”, “Sao thấy cay cay sống mũi… Cảm động quá”, “Thật cảm động. Mình là con trai mà cũng phát khóc rồi”.

Bên cạnh những comment xót xa cho hoàn cảnh cậu bạn, nhiều bạn còn động viên cậu hãy cố gắng vượt qua khó khăn để trở thành sinh viên, cố gắng học tập tốt để giành lấy cơ hội giúp đỡ bố mẹ thay vì bỏ dang dở ước mơ để cái nghèo lại nối tiếp cái nghèo: “Học đi em ơi, em đi học thì nhà em chỉ nghèo 4, 5 năm nữa, em nghỉ học thì em sẽ nghèo mãi đấy!”, “Cậu ơi, đừng từ bỏ như vậy, đó là động lực cho mẹ cậu khỏe lại và cho cha cậu vững tâm, bởi cậu là niềm tự hào của họ đấy. Cố lên nha chàng trai”, “Em ơi, đi học bây giờ có thể vay vốn xã hội của nhà nước, có thể làm đơn với trường xin miễn giảm học phí, có thể đi làm thêm để kiếm tiền nữa. Tìm hiểu về những việc này và quyết tâm đi học em nhé!”



FB-ers đồng cảm, động viên cậu bạn vượt khó khăn

Không chỉ dừng lại ở đó, các FB-ers còn truyền tay nhau confession này, quyết tâm tìm được danh tính của cậu bạn giấu tên này để giúp đỡ phần nào cho ước mơ Đại học của cậu không bị dang dở. Dù ít, dù nhiều nhưng phản ứng này của cộng đồng mạng cho chúng ta thấy, dù mạng xã hội là ảo nhưng tình người vẫn luôn hiện hữu đâu đây. Trước những tấm gương vượt khó, những cảnh đời bất hạnh, vẫn luôn có những tấm lòng bao dung, những cánh tay san sẻ cùng nhau kết nối để sẻ chia, giúp đỡ.


…Những tấm lòng sẻ chia, giúp đỡ

Cùng nhau chia sẻ thông tin để tìm cách giúp đỡ cậu bạn vượt khó khăn

Tuy nhiên, confession này cũng nhận được một số ý kiến trái chiều khi cho rằng suy nghĩ muốn bỏ học Đại học của nam sinh này là còn hơi thiển cận. Bên cạnh những lời thông cảm, động viên thì một số bạn cũng đã thẳng thắn nhận xét việc bỏ học Đại Học trong giai đoạn này là suy nghĩ trẻ con và chưa thực sự nhìn ra trách nhiệm đúng đắn của mình đối với gia đình.

"Nếu em đã học hành giỏi giang, thi được số điểm cao như vậy thì nên có thêm ý chí vươn lên nữa, càng khó khăn càng phải dấn thân" - Bạn H.N nói.

"Giờ tiết kiệm được vài chục triệu học Đại Học nhưng rồi tương lai cũng mờ mịt thì thử hỏi đến bao giờ mới thoát nghèo nổi? Đã thế em càng phải học Đại học để trưởng thành hơn, chín chắn và có cái nhìn xa hơn về tương lai" - Một facebooker comment.

Tuy nhiên, dù vẫn chưa biết chắc câu chuyện này có thật hay không thì đây cũng là cơ hội để nhiều teen nhìn nhận lại bản thân mình, thấy mình cần cố gắng nhiều hơn. Đừng vội bỏ cuộc khi gặp phải trắc trở, khó khăn trong cuộc sống. Thế nên, dù rằng bạn thấy mình đang thất bại, dù con đường phía trước còn nhiều chông gai, hãy cứ mạnh mẽ, vững tin mà tiến về phía trước.
Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011

Những bài hát hay nhất về thời Học sinh - Sinh viên

{VnTim™} Thời học sinh - Sinh viên một thời để thương, một thời để nhớ một thời trong sánh và đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi người, có người để nó trôi qua một cách tẻ nhạt có người làm nó trở lên thật ý nghĩa, có người thì từng quậy phá ngang dọc một thời, người thì chỉ cặm cụi học, cũng có người một thời yêu đương và không ít người đã đi kiếm tiền từ năm nhất ...Nhưng dù sao đó cũng là những kỷ niệm vui buồn của thời học sinh - sinh viên.

Những bài hát hay nhất về thời Học sinh - Sinh viên, nhung hom nay di tren duong nay toi cam thay su trong vang den la ky

Những ai đã qua cái thời học sinh - sinh viên thì vào đây để nghe đọc và hồi tưởng lại hồi cắp sách tới trường của minh, thế naò nhỉ hồi đó mình trông thế nào nhỉ; to, béo, gầy, cao, đẹp trai, phong độ hay thấp lùn, còn phái kia thì xinh xắn hay cá xấu...có ai để ý mình không nhỉ, không biết bạn ấy dạo này thế nào rồi. Ah còn các thầy cô nữa chứ không biết giờ còn dạy không, còn trường lớp giờ ra sao nhỉ, các bậc đàn em học hành có tôt không... lớp mình hồi đó có những ai nhỉ, tụi nó đã vợ con gì chưa hay vẫn còn đơn độc, mà lâu lắm rồi lớp mình chưa họp lớp nhỉ ...
Đọc thêm »