Hiển thị các bài đăng có nhãn GÓC CHIA SẺ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn GÓC CHIA SẺ. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013
Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013
CẢM XÚC.
Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013
NẾU...
Có thể ta chỉ mất một phút để say mê một người, một giờ để thích một người và một ngày để yêu một người nhưng phải mất cả một đời mới có thể quên được một người.
Đừng vì dáng vẻ bề ngoài, vì đó là lừa dối. Đừng vì của cải vật chất, vì có thể mất đi. Hãy tìm người nào có thể làm bạn mỉm cười, bởi vì nụ cười mới có thể làm một ngày âm u trở nên tươi sáng.
Có những giây phút trong đời khi ta nhớ thương một người nào đó tha thiết đến nỗi ta muốn mang người đó ra khỏi giấc mơ để ôm họ trong vòng tay thực tại. Hãy đi đến nơi nào ta muốn, làm những gì ta khát khao, trở thành những ai mà ta mong muốn, bởi vì ta chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn mơ ước. Hãy tự đặt mình trong vị trí của người khác. Nếu trong hoàn cảnh ấy bạn cảm thấy bị tổn thương, vì người khác cũng sẽ cảm nhận như vậy
Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.
Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu người ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận chỉ để không gây đau khổ. Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.
Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta, nhưng rồi tình yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đổ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó và rồi ta sẽ hiểu. Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.
Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được. Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu.
Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu, đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi. Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình.
Đôi khi một cái gì đó vuột khỏi tầm tay rồi chúng ta mới biết rằng mình đã từng có nó, và mới cảm nhận được rằng điều đó quan trọng và có ý nghĩa biết bao với mình.
Hãy yêu một người bằng trọn vẹn trái tim mình mà không cần đáp lại. Đừng vội trông mong tình yêu đến mau chóng mà hãy kiên trì chờ cho đến khi tình yêu hiện hữu trong trái tim họ. Nếu không thì bạn hãy an lòng vì trong tim bạn đã có nó rồi.
Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013
NHỮNG CÂU NÓI HAY.
*Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.
*Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu ngườii ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận để không gây đau khổ.
*Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.
*Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó. Và rồi ta sẽ hiểu.
*Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.
*Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.
*Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.
*Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.
*Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình.
*Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời mình.
Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013
KÍ ỨC.
Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013
SÓNG BIỂN.
Lòng tôi chợt thấy thanh thản hơn sau những bộn bề, tấp nập của cuộc sống. Những ồn ào, phức tạp như tan biến để nhường chỗ cho sự bình yên, lặng lẽ của tâm hồn.
Tôi thích lắm cái khoảnh khắc được tận mắt nhìn thấy bình minh trên biển, thật lung linh, huyền ảo và đẹp như tranh vẽ vậy. Cái khoảnh khắc mà tụi bạn tôi luôn ao ước được một lần chứng kiến nhưng với tôi nó đã chẳng còn xa lạ, và cũng đã thành thói quen mỗi buổi sáng. Nhưng cái khoảnh khắc mong chờ nhất của tôi lại không phải là bình minh vào sáng tinh mơ mà là hoàng hôn vào những buổi chiều tà.
Chẳng biết tự bao giờ tôi lại trở nên yêu hoàng hôn trên biển đến vậy. Ngồi một mình trên biển và ngắm hoàng hôn buông xuống, thật hùng vĩ và tráng lệ làm sao. Trước mắt tôi hiện ra khung cảnh thiên nhiên đẹp như trong truyện cổ tích. Và cứ thế mỗi buổi chiều tôi lại mang tâm trạng hồ hởi ra biển và chờ đợi để được ngắm cái khoảnh khắc mà với tôi đó là khoảnh khắc tuyệt với nhất trong ngày.
Một lý do nữa níu chân tôi lại cái khung cảnh yên bình có phần ảm đạm và buồn này chính là sóng biển. Tôi khá trầm lặng và khép kín, có lẽ bởi thế mà từ nhỏ người bạn mà tôi luôn nhỏ to tâm sự cùng không phải ba mẹ, anh chị hay bạn bè mà chính là sóng biển. Chỉ sóng biển mới lắng nghe tôi và cho tôi cảm giác bình yên nhất. Có thể với nhiều người sóng biển luôn ồn ào, sóng biển luôn dồn dập, nhưng với tôi lại khác.
Sóng biển du dương như một bản tình ca lúc tôi cảm thấy buồn và sóng biển lại như một bản hòa tấu rộn ràng khi tôi hứng khởi. Sóng làm tôi thấy yêu đời hơn và nhìn cuộc sống này đơn giản hơn và tôi cũng trưởng thành hơn khi có sóng làm bạn. Có hôm sóng chỉ vỗ nhẹ vào bờ như người ốm, rồi tôi chợt thoáng nghe như tiếng ai than vãn, phải chăng sóng cũng có tâm sự.
Hoàng hôn rồi cũng dần tàn, sóng cũng đến lúc phải nghỉ ngơi, tôi lại trở về nhà trong tâm trạng vô cùng thoải mái bởi tất cả những muộn phiền giờ đã được giải tỏa, cứ mỗi lần như thế tôi lại yêu biển nhiều hơn, yêu cái khoảnh khắc hoàng hôn khi chiều về và yêu cả những tiếng vỗ về êm ái của sóng biển.