Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc kỷ niệm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc kỷ niệm. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Tháng 5, xin chào những thương yêu!

Tháng Năm viết cho những bản giao hưởng ve trên tán cây phượng vĩ, cho lòng những học sinh cuối cấp những phút xao xuyến bịn rịn sắp chia tay nhau...Vì tháng Tư kéo dài lâu quá hay vì người ta còn luyến tiếc khúc hát giao mùa dịu dàng ấy mà tháng Năm lại đến muộn màng… Ừ thì, ta mong tháng Năm ngắn lại đôi chút để vừa đủ ta đón nắng về hong khô tóc, vừa đủ để ta kể người nghe câu chuyện còn bỏ dở, để em về còn kịp thấy nụ cười trong đôi mắt trong...

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình…

http://hieubio.blogspot.com: Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước. Một buổi sáng cách đây bốn năm, lúc tôi đang ngồi uống rượu với bạn, mẹ tôi bảo: “Mạ đi chơi chút nghe”.  Thế rồi một giờ sau tôi được điện thoại báo tin mẹ tôi đã mất tại nhà...

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Yêu là phải hiện diện bên người yêu

Trà chanh tình yêu: Một chàng trai sắp đi du học nói với cô bạn gái đang khóc nức nở:- Đừng lo, anh sẽ viết thư đều đặn cho em.Trong suốt 3 năm học, anh giữ đúng lời hứa, cứ hai tuần lại viết cho cô một lá thư, hoặc nếu bận quá, ít nhất anh cũng gửi một tấm thiệp in những lời ngọt ngào.http://hieubio.blogspot.comNhưng học xong, anh lại kiếm được một việc làm ở nước ngoài với mức lương cao ngất. Anh hài lòng với công việc đó và quyết định chưa trở...

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

Cho những trái tim đã đi qua tổn thương ...

Trà chanh tình yêu: Dẫu có chuyện gì xảy ra đi nữa, cũng đừng bao giờ tự hỏi “mình có xứng đáng được hạnh phúc hay không?”, mà hãy luôn nghĩ rằng, “hạnh phúc vẫn đang trên đường đến”…Bằng cách này hay cách khác, chúng ta đều đã từng có trong tay mình hạnh phúc; rồi vô tình, hay cố ý đánh rơi nó; để mất, rồi luyến tiếc nó và lại khát khao nó. Có những hạnh phúc lạc đường bây giờ vẫn chưa thể đến, có những hạnh phúc tìm lạc người nên nông nổi...

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

Người ta yêu nhau để làm gì?

Người ta yêu nhau, có thể đơn giản chỉ là để trong một buổi chiều đầy gió, có người uống ly nước phía đối diện, ăn cái bánh phía đối diện, ánh mắt âu yếm, đôi môi mỉm cười, và tâm hồn luôn sẵn sàng sẻ chia…Phải, đôi khi tôi vẫn thắc mắc. Rốt cuộc, người ta yêu nhau để làm gì?Ngày qua ngày, tình yêu hiện hữu trên khắp thế gian, từng phút từng giờ, từng hơi thở từng nhịp đập, từng ánh nhìn từng cái nắm tay. Người ta vui sướng, người ta đam...

Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Chạm vào kỷ niệm

Một mùa thu lá vàng rơi xao xác, đưa theo làn gió mùi hương hoa sữa bịn rịn khách qua đường, đó là ngày công ty nhận được giấy phép đầu tư và cũng vào mùa thu, “ai đó” đã rời bỏ nơi khởi nghiệp của mình với bao bâng khuâng, da diết nhớ, bởi một sự lựa chọn mang tính đam mê, cố chinh phục đỉnh cao mới…Thời gian thật hiệu nghiệm giúp nó quên đi mọi giận hờn xích mích, những đố kỵ nhỏ nhen, chỉ nhớ lại những gì tốt đẹp nơi đồng nghiệp cũ. “Khi ta đi...

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Đôi khi ta sợ những tình cảm lập lờ

Đôi khi, ta sợ những tình cảm lập lờ. Thích thì là thích đấy. Thương thì không hẳn. Yêu lại chưa đến. Thế gian bao la rộng lớn, với từng ấy con người, tìm được người ấy quả là kỳ tích. Nhưng tìm được rồi có được gì đâu, với một tình cảm lập lờ thì đó là điều mãi không tưởng.Đôi khi ta sợ những tình cảm chưa chín. Nhiều mong ngóng đấy, nhưng thỉnh thoảng lại như người dưng, lạnh lùng đến xót xa. Đôi khi sợ băn khoăn nghĩ đến những điều xảy đến trong...

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Gửi yêu thương vào hạc giấy

Em chỉ là một hạt cát bé nhỏ bay trong gió. Em chỉ là một ngọn gió ở trên cây. Em chỉ là một cái gì đó thật nhỏ nhoi. Vậy ai có thể chờ em? Hay dể em chờ… và mãi mãi…? Em có thể làm gì để được một vòng tay, một sự yêu thương quá đỗi bé nhỏ? ... Chẳng biết từ lúc nào, những cảm xúc vu vơ kia đã theo những chú hạc giấy mà bay đến một nơi vô định. Em nhớ anh, và em đã nhận ra điều đó. Những cảm xúc sâu lắng của một người con gái, anh có hiểu không?...

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

Tàu Điện Ngầm

Con đường tôi đi qua, ngày nào cũng trải qua một đoạn đường bất kì. Đi tại một điển và đỗ lại tại một điểm. Ngày lại ngày cứ trôi qua. Con đường không thay đổi. Đôi khi bắt gặp cả những con người ngày nào mình cũng gặp và cùng đi trên cùng một chuyến tàu. Trước lạ, sau dần quen. Có khi trò chuyện, có khi chỉ ngồi đọc chung tờ báo, có khi lại chẳng ai nói với ai câu nào suốt dọc đường. Ngày nào cũng thế, không cảm thấy có gì là hay ho khi đi mãi một...

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

Tôi hứa...tôi sẽ lại yêu...

Ai cũng có quyền thất hứa - nói dối - thay đổi - và quên đi ..Chỉ có điều là người ta có sử dụng quyền đó hay không mà thôiHãy yên tâm nhé ..- A hứa .. A sẽ lại yêu....Vào một ngày nào đó .. không phải hôm nay : )A cần thời gian.....Để yêu chính bản thân mình trước đãĐể cho cả con người A chấp nhận đượcĐôi tay này sẽ không níuĐôi mắt này không ngóng chờĐôi môi này thôi mấp máy gọi tênVà ..Đôi chân sẽ tiếp tục bước : )Tập cho bản...

Gửi em ở nơi thiên đường

Chiếc ô tô đã kéo em đi. Anh bàng hoàng chạy đến, ghì chặt lấy em và gào thét...Anh đau đớn khi phải chứng kiến tận mắt người yêu của mình đi xa mãi mãi... (Ảnh minh họa)Có lẽ chưa bao giờ anh phải trải qua một mùa đông dài và cô quạnh đến như vậy bởi mùa đông năm nay không còn em bên cạnh anh nữa. Hà Nội đã bước vào xuân rồi em ạ, mùa của cây trái đâm chồi nảy lộc, mùa của sự sống tràn trề. Anh cũng vậy, sức sống bắt đầu dần trỗi dậy trong anh....

Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

Những suy nghĩ của Đôi mắt.!

Suy nghĩ của Đôi mắt.!.THƯ VIỆN:Cứ năm phút một lần hai đôi mắt ấy lại chạm nhau, chạm nhau trong sự tình cờ “cố ý”, dường như họ phải nhìn thấy nhau trong vài giây như vậy thì họ mới có thể ổn định lại việc học , có lẽ họ đang thiếu vắng đi một điều gì đó ở nhau .Họ phải tìm, mà không họ cần phải tìm ra để sống, để thở trong vài giây như vậy. Tọa độ để họ nhìn thấy nhau chỉ cách nhau một dãy bàn , nhưng lần nào họ cũng cảm thấy xa xôi khi trong...