Hiển thị các bài đăng có nhãn Tiền tệ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tiền tệ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

Bên trong nhà máy in tiền Trung Quốc

Bên trong nhà máy in tiền Trung Quốc
Để cho ra một đồng nhân dân tệ hoàn chỉnh, các nhân viên nhà máy phải rất cẩn thận trong từng công đoạn chế tác, in ấn... Trước đây những nhà máy như thế này cũng đã in tiền cho Việt Nam.
Như thường lệ, bất kỳ quá trình in tiền nào cũng được tiến hành khá quy củ và chặt chẽ.

Quy trình in đồng nhân dân tệ trải qua những công đoạn sau: Kiểm tra giấy in, khâu xử lý và chế bản trước khi in, in thử rồi sau đó mới in chính thức, tách riêng các tập tiền, kiểm tra chất lượng, đóng dấu và in số serial, cuối cùng là cắt thành những tờ tiền riêng biệt đem đi lưu thông trong xã hội.

Loại giấy dùng để in tiền là loại giấy đặc biệt có vân màu và được tạo bởi nhiều hóa chất khác nhau.

Loại giấy này được sản xuất bởi 3 nhà máy in tiền thuộc Tổng công ty in ấn Trung Quốc, đó là nhà máy in tiền ở thành phố Bảo Định, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc; nhà máy in tiền thứ 2 ở thành phố Côn Sơn, tỉnh Giang Tô và một nhà máy nữa ở Thành Đô, Trung Quốc.

Việc in đồng nhân dân tệ ở Trung Quốc được thực hiện khá công phu với những họa tiết vô cùng phức tạp để tránh bị làm giả.

Trước khi in tiền, các nhân viên sẽ kiểm tra chất lượng của giấy in theo đúng tiêu chuẩn quốc gia, tuyệt đối không để xảy ra sai sót.

Sau khi hoàn tất các công đoạn, các nhân viên nhà máy phải in thử một tập tiền trước để tránh sai sót khi in thật.

Quy trình in đồng nhân dân tệ diễn ra khá phức tạp.

Các nhân viên bên trong nhà máy in tiền ở Trung Quốc.

Sau khi hoàn tất quá trình in đồng nhân dân tệ, nó được chuyển đi kiểm tra kích cỡ, màu sắc, lỗi in, sau đó mới được đóng dấu, in số serial và được cắt thành từng tờ tiền.


Chính phủ yêu cầu huy động vàng trong dân

Chính phủ yêu cầu huy động vàng trong dân
“Huy động” ở đây có thể hiểu là khác với nghiệp vụ huy động và cho vay thông thường như với các nguồn vốn trong hoạt động của hệ thống ngân hàng thương mại mà làm sao có các giải pháp kích thích nguồn vốn “chôn” ở vàng chuyển đổi để đi vào sản xuất kinh doanh.
Ngày 2/1/2014, Chính phủ ban hành Nghị quyết số 01/NQ-CP về những nhiệm vụ, giải pháp chủ yếu chỉ đạo điều hành thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội và dự toán ngân sách nhà nước năm 2014.

Về chính sách tiền tệ, Chính phủ yêu cầu Ngân hàng Nhà nước chủ trì, phối hợp với các bộ, cơ quan, địa phương điều hành chủ động, linh hoạt các công cụ chính sách tiền tệ, phối hợp chặt chẽ với chính sách tài khóa nhằm kiểm soát lạm phát, ổn định kinh tế vĩ mô và hỗ trợ tăng trưởng hợp lý; bảo đảm thanh khoản của các tổ chức tín dụng và của nền kinh tế.

Bên cạnh đó, Ngân hàng Nhà nước điều hành lãi suất, tỷ giá phù hợp với diễn biến kinh tế vĩ mô, lạm phát, thị trường tiền tệ, bảo đảm giá trị đồng tiền Việt Nam; tăng dự trữ ngoại hối Nhà nước, cải thiện cán cân thanh toán quốc tế.

Cùng với yêu cầu quản lý hiệu quả thị trường ngoại hối, thị trường vàng, tiếp tục củng cố kết quả chống vàng hóa, kiên quyết đẩy nhanh chống đô la hóa, Chính phủ yêu cầu Ngân hàng Nhà nước có các biện pháp huy động nguồn lực từ vàng phục vụ phát triển kinh tế - xã hội; đẩy mạnh thực hiện thanh toán không dùng tiền mặt; hạn chế sử dụng các biện pháp hành chính đối với thị trường tiền tệ.

Trong năm 2014, Ngân hàng Nhà nước thực hiện các giải pháp mở rộng tín dụng gắn với kiểm soát, nâng cao chất lượng tín dụng; tập trung xử lý nợ xấu, trích lập dự phòng rủi ro, cơ cấu lại nợ, hạn chế nợ xấu gia tăng; tăng cường kiểm tra, giám sát, thanh tra và công khai, minh bạch hoạt động của các tổ chức tín dụng.

Với định hướng trên, Chính phủ đã chính thức đưa ra yêu cầu có các biện pháp để huy động nguồn lực từ vàng, phục vụ cho phát triển kinh tế xã hội. Đây cũng là ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại hội nghị triển khai nhiệm vụ ngành ngân hàng năm 2014 vừa qua.

Tuy nhiên, “huy động” ở đây có thể hiểu là khác với nghiệp vụ huy động và cho vay thông thường như với các nguồn vốn trong hoạt động của hệ thống ngân hàng thương mại, mà làm sao có các giải pháp kích thích nguồn vốn “chôn” ở vàng chuyển đổi để đi vào sản xuất kinh doanh.

(VnEconomy)

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

Nợ công 2013: Cuộc tranh đấu giữa hai số liệu

Nợ công 2013: Cuộc tranh đấu giữa hai số liệu
Phát tiết chất dịch
Năm 2013 đã kết thúc với một chất dịch nhờn nhợn phát tiết trong lòng nội bộ: khoảng cách biệt không tưởng về số liệu nợ công. Thể trạng như vậy cũng khác khá nhiều so với năm 2012 và những năm trước, vào lúc độ minh bạch về số liệu tài chính còn nhớp nháp lớp ảo ảnh sương muối.
Nhưng như một quy luật bất biến trong lịch sử kinh tế – xã hội, cứ vào mỗi giai đoạn khối u trong cơ thể chực chờ bùng vỡ, lớp da trên cơ thể đó lại nổi lên những vết đen đầu tiên báo hiệu cho những sang chấn thời kỳ cuối.

Có thể xem năm 2013 là một dấu ngoặt đen đúa như thế, dù tâm thế được coi là “phản tỉnh” của giới chuyên gia nhà nước và báo chí quốc doanh mới chỉ khởi sự. Hiển hiện khá rõ là vào kỳ họp Quốc hội cuối năm, trong khi báo cáo của Chính phủ tràn đầy “màu sáng”, cách nhìn của cơ quan dân bầu lại là “màu xám”, còn một số đại biểu phải thốt lên rằng tình hình kinh tế – xã hội trong con mắt của người dân chỉ là “màu tối”.

Sự khác biệt quá đáng về trường quang phổ như thế cũng hàm chứa cả một dung sai chưa từng thấy về tỷ lệ nợ công quốc gia: trong khi các báo cáo của Chính phủ, được tổng hợp từ giới quan lại trung chuyên như Bộ Tài chính và Bộ Kế hoạch và Đầu tư, vẫn sắt son giữ vững nợ công chỉ ở mức 55,4% GDP và còn xa mới vượt ngưỡng nguy hiểm 65% GDP do Liên Hiệp Quốc ấn định, thì một con số khác lại được giới chuyên gia độc lập nhắc đi nhắc lại là tỷ lệ này đáng ra phải leo đến 95% GDP. Bởi một sự thật quá hiển nhiên là trong lúc tính toán cơ cấu nợ công, các bộ ngành thấm đẫm chất quan liêu đã lại “bỏ quên” nợ của các tập đoàn kinh tế nhà nước – vốn là một tiêu chí mặc định của Liên Hiệp Quốc.

Tiếng nói “phản tỉnh” đã cất lên lần đầu tiên tại Diễn đàn kinh tế mùa xuân ở Nha Trang vào tháng 4/2013, khi một số chuyên gia phản biện độc lập và cả vài chuyên gia nhà nước đã bắt đầu phải đề cập đến con số 95% GDP của nợ công. Đến tháng 11/2013 tại Diễn đàn kinh tế mùa thu, thực trạng quá khó tả và cũng quá khó hiểu này lại càng được cắt xẻ sâu đậm hơn trong một nỗi đau chưa thể công khai hóa. Ngay cả vài chuyên gia nhà nước vốn theo trường phái “lập trường” nhất cũng không tránh khỏi bị “lung lạc”. Một người trong số đó còn thừa nhận rằng nền kinh tế Việt Nam đang nằm trong tình trạng làm ra 100 đồng thì phải trả nợ đến 98 đồng.

Đó là chưa kể đến một tính toán khác của giới chuyên gia người Việt ở nước ngoài, theo đó tỷ lệ nợ công quốc gia có thể lên đến 106% GDP…

Nhà nước vỡ nợ

Cũng khác nhiều với những năm trước, vào năm 2013 báo chí và giới quan sát đã phải đồng loạt ta thán về một tương lai nợ công đặc cách dồn lên đầu lớp con cháu. Sau một thời gian kiên trì nhắc nhở và thuyết phục, dường như uy quyền truyền thống của Ban tuyên giáo trung ương cũng bị sa sút đáng kể về hiệu lực: ở vào thế chân tường, mọi lý lẽ giáo điều và tư tưởng xu nịnh đều bị bác bỏ thẳng cánh bởi khoa học và hệ thực tiễn khách quan.

Trong khi đó, mạng lưới truyền thông xã hội tỏ ra chân thành và dũng khí hơn hẳn: rất nhiều khả năng cái tương lai từ thực tiễn khách quan ấy sẽ trở thành một nhà nước vỡ nợ như Argentina đã từng bị vào năm 2002.

Điểm tương đồng hết sức khắc khoải với hiện trạng Việt Nam là vào năm 2001, tỷ lệ nợ công của Argentina mới có 53% GDP, nhưng đến năm sau đã tăng vọt lên 165% GDP.

Chỉ trong cơn bạo bệnh, những gì trần trụi nhất mới có thể bộc lộ. Bài học không thể phai mờ là trong quá khứ của cuộc khủng hoảng tiền tệ năm 1997, nợ xấu bất động sản ở Thái Lan đã chỉ được báo cáo có 5% trước khủng hoảng; nhưng tỷ lệ này đã tăng gấp mười lần sau khi cơn địa chấn bùng nổ.

Thế nhưng không phải bệnh nhân ung thư nào cũng có đủ can đảm thừa nhận mình đang ở giai đoạn cuối. Những số liệu mà Chính phủ và các bộ ngành liên quan phóng ra vào thời điểm cuối năm 2013 vẫn khuôn phép mức nợ công trên đầu người dân Việt Nam chỉ vào khoảng 867 USD, trong khi của Nhật Bản là 98.723 USD/người cách đây hơn ba chục năm; của Hy Lạp đạt 30.730 USD/người chỉ mới năm 2012. Rõ ràng sự so sánh quá ngẫu hứng này chỉ nhằm một mục đích duy nhất: dân chúng chẳng việc gì phải lo lắng đối với vấn đề nợ công quốc gia ở Việt Nam.

Tuy nhiên cũng vào những ngày cuối năm 2013 và trong bầu không khí uất ức của ít nhất 20% số ngân hàng báo lỗ cùng hàng trăm ngàn doanh nghiệp phải giải thể và phá sản, ngay một số chuyên gia giữ chức vụ cao trong khu vực nhà nước đã phải thừa nhận là trong những năm tháng tới đây vẫn chưa nhìn thấy bất kỳ nguồn thu nào đủ để trả nợ.

Nói cách khác, nợ vay vẫn đều đặn tăng lên, đặc biệt là các dự án vay tín dụng từ WB, IMF, ADB và cả nguồn vốn ODA từ Nhật Bản vẫn thừa sức dồi dào sinh lực, trong lúc nền kinh tế đang rơi vào tình trạng ít tồi tệ chưa đến đáy khi phải vét đến 98% trong số 100 đồng làm ra để trả nợ.

98% cũng là tỷ lệ phiếu thuận gần như tuyệt đối mà Quốc hội Việt Nam đã đồng tâm nhất trí để thông qua bản Hiến pháp 2013 – bị giới quan sát độc lập đánh giá là “một sự thụt lùi chưa từng thấy”.

Chu kỳ mất mát

Sự thụt lùi đó đã hằn sâu đến mức ngay cả những người giữ thói quen im lặng lâu năm cũng phải mở miệng. Tính xác quyết của thủ tướng chính phủ và thủ trưởng các bộ ngành liên quan về mức độ an toàn của nợ công quốc gia còn bị chỉ trích bởi nhận định của giới chuyên gia về tình trạng nhiều cơ quan nhà nước hiện nay cũng không biết thực chất số nợ công từ 63 tỉnh thành là bao nhiêu. Những ngành liên quan trực tiếp đến nợ công như Bộ Tài chính, Bộ Kế hoạch và Đầu tư chỉ thường làm công việc nhàn nhã là tổng hợp số liệu báo cáo từ các địa phương. Trong khi đó, câu chuyện tiếu lâm gần gũi nhất mới được kể vào kỳ họp thứ 6 của Quốc hội cuối năm 2013 là “GDP có chân”, tức trong khi hầu hết các chính quyền địa phương báo cáo tỷ lệ tăng tốc GDP là trên 10%, thì trung bình cộng của GDP quốc gia chỉ có 5,5%, – giảm đến phân nửa.

Cũng như tình trạng quá bất nhất về các con số nợ xấu ngân hàng hiện nay, nợ công quốc gia là một chủ điểm cực kỳ trái khoáy, để điều được Chính phủ xem là ngưỡng an toàn lại luôn là giới hạn nguy hiểm cho chính cơ quan hành pháp cao nhất và những cá nhân đứng đầu nó.

Nhìn lên phía Bắc, người anh em “mười sáu chữ vàng” của Việt Nam đã vừa phải thừa nhận một sự thật đáng kinh ngạc: nợ của các chính quyền địa phương đã tăng lên gấp đôi so với ba năm trước. Vào năm 2011, con số mà Ngân hàng trung ương Trung Quốc công bố về nợ của các chính quyền địa phương mới chỉ “gói” trong khoảng 1.450 tỷ USD. Nhưng nay, số nợ này đã vọt lên chẵn 3.000 tỷ USD, gần bằng toàn bộ dự trữ ngoại tệ của đất nước đang có chiều hướng rơi vào khủng hoảng kinh tế này.

Thấp hơn rất nhiều so với Trung Quốc, số dự trữ ngoại tệ chỉ khoảng hơn hai chục tỷ USD trong ngân khố Việt Nam chỉ chiếm 1/6 GDP quốc gia và không đủ để xử lý bất kỳ một cuộc khủng hoảng kinh tế nào, dù cuộc khủng hoảng đó chỉ xảy ra ở mức độ nhẹ nhàng nhất.

6 năm qua, nền kinh tế Việt Nam đã chìm sâu trong suy thoái bởi thế trục lợi cưỡng bức tàn nhẫn của vô số nhóm lợi ích, cùng thành tích điều hành không thể tệ hơn của một chính quyền “của dân, do dân và vì dân”. Và đến năm 2014, nền kinh tế này đang bước chân vào năm thứ bảy của một chu kỳ mất mát.

Thế nhưng mọi chuyện rất có thể vẫn chưa hãm phanh ở những tai họa đã qua. Nếu một quốc gia hùng mạnh như Nhật Bản còn phải mất đến một thập kỷ mất mát để trả giá cho giai đoạn tăng trưởng hưng thịnh trước những năm 1980, thì một quốc gia cạn kiệt tài nguyên và gần như biến mất niềm tin chính thể như Việt Nam sẽ phải làm sao để mọi cuộc khủng hoảng kinh tế và khủng hoảng xã hội không biến thành cuộc khủng hoảng duy nhất về chính trị và sự thay đổi đến tận gốc rễ của nó?

Phạm Chí Dũng
Theo VOA

Nữ thủ kho giấu 22 tỷ của ngân hàng vào sọt rác

Nữ thủ kho giấu 22 tỷ của ngân hàng vào sọt rác
Hương được cho là mỗi ngày giấu cọc tiền 50-500 triệu vào sọt rác, chờ đến hết giờ làm mang đi đổ để chiếm đoạt tổng cộng 22 trong 31 tỷ đồng của Ngân hàng BIDV chi nhánh Phú Tài, Bình Định.
Ngày 3/1, Viện trưởng VKSND tỉnh Bình Định Nguyễn Đức Trí cho biết, Công an tỉnh vừa chuyển hồ sơ sang Viện kiểm sát đề nghị truy tố bị cáo Hồ Thị Thu Hương, nguyên thủ kho Ngân hàng BIDV chi nhánh Phú Tài về tội Tham ô tài sản với khung hình phạt từ 20 năm đến chung thân, tử hình.

Theo cơ quan điều tra, Hương tốt nghiệp Trường Trung cấp kỹ thuật An Nhơn (thị xã An Nhơn, Bình Định), được nhận vào làm tại BIDV Phú Tài từ năm 2004.

Từ đầu năm 2010 đến tháng 1/2013, lợi dụng chức vụ là thủ kho tiền chi nhánh ngân hàng, mỗi tuần lấy từ 50 đến 500 triệu đồng bỏ vào sọt rác trong kho, chờ hết giờ làm giả vờ mang giỏ rác đi đổ rồi lấy tiền bỏ vào giỏ xách mang về tiêu xài cá nhân.

Với chiêu thức này, trung bình mỗi tháng Hương "rút ruột" của ngân hàng hơn 900 triệu đồng. Đến khi bị phát hiện, người đàn bà này đã lấy trót lọt hơn 22 tỷ đồng. Ngoài ra, nữ thủ quỹ còn bị cho là đã lấy 9 tỷ đồng của ngân hàng để chuyển cho anh rể Võ Hồng Sơn và hai người liên quan đường dây bán số đề.

Theo Viện trưởng Nguyễn Đức Trí, hành vi thiếu trách nhiệm của những cán bộ ngân hàng BIDV Phú Tài liên quan đến vụ án sẽ được tách ra, xử lý trong một vụ án khác vì đã hết thời hạn điều tra.
Trí Tín

(VnExpress)

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Giảm tiếp lãi suất vay, ổn định vị thế đồng tiền Việt Nam

Giảm tiếp lãi suất vay, ổn định vị thế đồng tiền Việt Nam
Dưới góc nhìn của nhiều chuyên gia kinh tế cũng như dư luận, năm 2013 không bớt nóng với lĩnh vực điều hành chính sách tiền tệ của Ngân hàng Nhà nước. Tuy nhiên, nhờ sự nỗ lực, kiên định trong điều hành, nhiều chính sách đã đi vào cuộc sống.
Thống đốc NHNN Nguyễn Văn Bình.
Nhìn lại và chia sẻ thông điệp đầu năm, Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình cho biết: Sau khi đã vượt qua được những áp lực và đạt được những thành công nhất định, điều chúng tôi - Ngân hàng Nhà nước “chiêm nghiệm” được là, nếu chúng ta làm chưa tốt, chưa đáp ứng được yêu cầu của người dân thì sẽ còn nhiều áp lực, trăn trở. Nhưng khi chúng ta đã đáp ứng được thì người dân tin tưởng và sẽ đồng tình ủng hộ.

Vừa qua, NHNN có cuộc khảo sát về tâm lý và kỳ vọng của các tổ chức tín dụng, ngân hàng thương mại và doanh nghiệp thì thấy rằng các tổ chức tín dụng kỳ vọng lãi suất cho vay sẽ giảm 1-2% tùy lĩnh vực. Kế hoạch năm 2014, đối với ngành Ngân hàng là tăng trưởng tín dụng sẽ ở mức 12-14%, tiếp tục nâng cao hiệu quả sử dụng vốn. Không khuyến khích cho vay dưới chuẩn.

Lãi suất năm 2014 cơ bản giữ như mặt bằng lãi suất năm 2013, nếu CPI có tín hiệu CPI thấp hơn thì Ngân hàng Nhà nước (NHNN) sẽ có điều chỉnh phù hợp. Lãi suất cho vay sẽ trên cơ sở khả năng tài chính của từng ngân hàng và sẽ có mức lãi suất phù hợp hơn với từng DN. Về tỷ giá năm 2014, sẽ điều chỉnh không quá 2%. Năm qua, NHNN chủ động điều chỉnh tăng hơn 1%. Hiện nay, tỷ giá thị trường 21.100 VND/USD thấp hơn tỷ giá NHNN mua vào, thị trường đang điều chỉnh theo NHNN.

Xuyên suốt trong điều hành chính sách tiền tệ của NHNN từ năm 2011 đến nay và cho những năm tới là luôn giữ ổn định giá trị đồng tiền Việt Nam và nâng cao vị thế của đồng tiền Việt Nam trong các kênh đầu tư. Đến nay, chúng ta đã thành công một bước vững chắc và có ý nghĩa hết sức to lớn trong việc ổn định giá trị và nâng vị thế của VND.

Trong 2 năm vừa qua, những ai có tiền gửi bằng VND vào hệ thống ngân hàng đều có lãi và rất an toàn. Do vậy, với mục tiêu điều hành chính sách tiền tệ của NHNN trong thời gian tới, nếu người dân nào đã có tiền gửi VND, nên tiếp tục gửi. Người dân nào còn đang băn khoăn, chúng tôi đề nghị hãy nên gửi VND vào hệ thống ngân hàng. Vì đây thực sự là kênh đầu tư an toàn nhất và đảm bảo được quyền lợi của người gửi.

Tái cơ cấu hệ thống tổ chức tín dụng là quá trình kéo dài liên tục trong nhiều năm. Khi đã xử lý được những ngân hàng là những mắt xích yếu nhất thì chúng ta dần nâng cấp nó lên. Nhưng so với các quy định mới về hoạt động ngân hàng của chúng ta hiện nay thì còn phải tiếp tục “cuốn chiếu” quá trình xử lý ngân hàng yếu kém, để đảm bảo rằng, những mục tiêu trung hạn đến năm 2015 và dài hạn là năm 2020 của Đề án được hoàn thiện. Niềm tin vào VND được củng cố khiến nguồn vốn huy động bằng VND tại các ngân hàng tăng mạnh”.

VietinBank: Tín dụng tăng, nợ xấu giảm

Theo ông Phạm Huy Hùng - Chủ tịch HĐQT VietinBank, mặc dù gặp nhiều khó khăn nhưng năm 2013, ngân hàng này vẫn đạt những kết quả rất khả quan: Giá trị tổng tài sản tăng 13%; tín dụng tăng 11%; nợ xấu giảm, còn 0,9%; lợi nhuận đạt 7.700 tỷ đồng, cao nhất ngành ngân hàng. Thu nhập của khoảng 20.000 cán bộ nhân viên VitinBank được giữ vững. Ngân hàng dành 1.000 tỷ đồng để làm công tác an sinh xã hội.

Khánh Huyền
Tiền Phong

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Thống đốc đã biến “Phố Wall” thành “Chùa Bà Đanh” như thế nào?

Ở Việt Nam có hai dạng quan chức về hưu nhưng vẫn hăng hái tham gia hoạt động xã hội. Một dạng cả đời buộc phải nói không đúng tâm tư, suy nghĩ của mình để tồn tại, nay về hưu, không còn bị ràng buộc nhiều bởi thế chế, nên dám nói thẳng, nói thật hơn khi đương chức. Một dạng khác là vẫn tiếp tục giả dối, cố bám theo, nói leo, nịnh bợ đám quan chức đương chức đương quyền để hy vọng kiếm thêm được gì thì kiếm. TS Lê Xuân Nghĩa thuộc dạng thứ 2 này. 
Thống đốc đã biến “Phố Wall” thành “Chùa Bà Đanh” như thế nào?
Theo danh sách Google Trend 2013 vừa công bố về những từ khóa được người Việt tìm kiếm nhiều nhất trong năm, thì từ khóa được quan tâm hàng đầu, tìm kiếm nhiều nhất chính là “giá vàng”.
Lạnh lùng, quyết đoán, và bất chấp chỉ trích…
Chẳng có gì lạ cả, khi mà “sòng vàng” đã được dẹp bỏ cơ bản thì việc người dân quan tâm đến giá vàng chỉ có thể là một minh chứng cho một thói quen “tích trữ, phòng sự” đã ăn sâu bắt rễ, đã được kiểm nghiệm qua ít nhất 2 lần đổi tiền.

Số vàng “ống bơ” có lần được ước tính vào khoảng 400 tấn. Bất cứ ai cũng nhìn nhận đó là một nguồn lực đang “chôn đầu giường”, bất cứ ai ngồi “cầm cái” trên ghế Thống đốc Ngân hàng Nhà nước cũng tìm cách làm sao đưa số vàng "chết" đó vào lưu thông. Và thực tiễn cho thấy chưa có thống đốc nào vượt ải thành công, kể cả ông Nguyễn Văn Bình.

Năm 2013, cực kỳ lạnh lùng, cực kỳ quyết đoán, và bất chấp điều tiếng “con buôn”, mặc kệ chỉ trích “lấy vốn của dân đi buôn”, bất chấp các vị ĐBQH “lên án”: “Dân chỉ thấy hoạt động nổi bật của Ngân hàng Nhà nước là lo bán vàng”, Thống đốc đã kiên định thực hiện độc quyền nhập khẩu vàng miếng với liên tiếp 70 phiên đấu giá, mang về khoản lợi nhuận trên dưới 8.000 tỉ đồng. “Chênh lệch giá vàng là thuộc về đất nước, thuộc về nhân dân... Nếu mua vàng giá cao hơn thì cũng bán giá cao, do vậy sự chênh lệch ở đây không phải là thiệt thòi của người mua và bán” - Thống đốc chỉ giải thích vắn tắt như thế.

Kết quả cuối cùng, cần phải nói một cách công bằng là hết đầu cơ, cũng không còn buôn lậu, mà hình ảnh sinh động là “Phố Wall Hà Trung” sau các chính sách quản lý vàng, giờ có vẻ giống với “Chùa Bà Đanh”. Chính Thủ tướng, trong buổi làm việc với ngành ngân hàng cuối năm, cũng đánh giá cao cách điều hành thị trường vàng. “Dù phải chịu nhiều sức ép, dứt khoát phải tiếp tục độc quyền nhập khẩu vàng, vì đó là ngoại tệ” - Thủ tướng nói.

Trong năm thứ 2 ngồi ghế "nóng", cũng với sự lạnh lùng như vậy, Thống đốc ban hành thông tư 21 siết chặt lại các “Phố Wall” ngân hàng, sau khi đã kịp “tái cơ cấu” một loạt các ngân hàng khác. Thông tư 21 đưa thời hạn “tối hậu thư” 2 năm để hoặc các ngân hàng phải tái cơ cấu để nâng quỹ tiết kiệm thành phòng giao dịch, hoặc giải tán. Có thể, chỉ ngay trong năm 2014 thôi, sẽ có thêm nhiều nước mắt, nhưng điều đó là cần thiết cho việc dẹp bỏ tình trạng “ra ngõ gặp ngân hàng”. Có thể tưởng tượng được không, có những “Phố Wall” chỉ 1km mà có tới 16 ngân hàng lớn nhỏ.

Chỉ có điều, những điều hành đó là quá cứng. Quá mạnh. Quá sốc. Quá quyết liệt. Quá thách thức.

Tiếp tục đưa vàng "ống bơ", ngoại tệ "gối đầu giường"… vào lưu thông

Không lạ khi ngay trong kỳ “sát hạch” đầu tiên trong Quốc hội, ông Nguyễn Văn Bình đứng đầu bảng về số phiếu tín nhiệm thấp.

Giờ trở lại với vàng "ống bơ". Đèn xanh đã được bật khi chính Thủ tướng yêu cầu trong năm tài khóa tới, Ngân hàng Nhà nước “có chính sách huy động nguồn lực vàng cất trữ trong dân để đầu tư cho sản xuất kinh doanh".

Nhớ trong lần xuất hiện gần nhất trên truyền hình quốc gia, thống đốc khẳng định chắc nịch “2 năm qua, những ai có tiền gửi ngân hàng bằng đồng Việt Nam đều có lãi và an toàn”. Và “Nếu người dân nào có tiền gửi ngân hàng bằng VND thì nên tiếp tục gửi ngân hàng bằng tiền đồng. Nếu ai còn băn khoăn gửi VND hay đồng tiền khác thì cũng nên sử dụng tiền VN để gửi vào ngân hàng, bởi đây là kênh đầu tư an toàn và hiệu quả nhất, cũng là mục tiêu điều hành của NHNN”.

Mục tiêu điều hành chắc chắn là không có gì phải bàn. Nhưng có an toàn không thì lại phải hỏi... Huỳnh Thị Huyền Như.

Trong vụ án mà nguyên trưởng phòng giao dịch của VietinBank chiếm đoạt hàng trăm tỉ đồng có một khía cạnh liên quan đến sự an toàn của những đồng tiền gửi.

“Nếu một ngày nào đó bạn đến ngân hàng lấy tiền thì hỡi ôi, có kẻ giả danh bạn, dùng sổ tiết kiệm (hay hợp đồng gửi tiền) làm vật thế chấp ngân hàng để vay ngân hàng. Hiện giờ kẻ ấy đã bị tạm giam và ngân hàng đó cũng không trả tiền cho bạn với lý do: Toàn bộ số tiền đó đã bị lừa đảo hết rồi".

Một ai đó đã viết, chính xác đến từng milimet, về cái lý của ngân hàng. Và cái lý đó cho biết là đồng tiền gửi có an toàn hay không, lại phụ thuộc vào lương tâm của cán bộ ngân hàng.

Nhưng tôi gửi tiền, hoặc vàng vào ngân hàng cơ mà. Nhưng tôi gửi vào VietinBank qua Huyền Như chứ có phải gửi cá nhân Huyền Như đâu. Nhưng tôi đâu có lừa đảo ai. Nhưng đó là tiền mồ hôi nước mắt của tôi. Nhưng... chắc chắn là những người mất tiền sẽ đặt ra vô số câu hỏi, với bắt đầu bằng một chữ “nhưng” như thế.

Nhưng đó là lừa đảo, và người có trách nhiệm trả tiền là kẻ lừa đảo, đang bị bắt và nhiều khả năng lãnh án đến chung thân. Nhưng đó là quy định của pháp luật. Nhưng không có nhưng nhị gì hết.

Tiền cũng vậy và vàng có gửi cũng thế thôi, ngay cả khi có bảo hiểm tiền gửi.

Nhớ hồi Luật Bảo hiểm tiền gửi được đưa ra thảo luận trước Quốc hội, ĐBQH Trần Du Lịch gây sốc khi tiết lộ rằng, số tiền chi trả bảo hiểm tối đa chỉ 50 triệu đồng cho mọi đối tượng, cho mọi mức tiền gửi.

Còn chính Chủ tịch VietinBank Phạm Huy Hùng cũng thừa nhận, trong con số 50 triệu đồng này có sự “cào bằng quyền lợi của người gửi nhiều cũng như người gửi ít... nếu chẳng may rủi ro thì họ sẽ không biết bấu víu vào đâu”.

Ai cũng biết phải đưa vàng "ống bơ", đưa ngoại tệ "gối đầu giường", đưa tiền trong tủ của dân vào lưu thông thì mới tạo nguồn lực cho nền kinh tế. Nhưng xem ra, đây là nhiệm vụ không dễ.

TS Lê Xuân Nghĩa – nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Giám sát tài chính quốc gia: Thống đốc Nguyễn Văn Bình có một tư duy thông minh, một bản lĩnh hành động
Thống đốc Bình là một nhà Ngân hàng Trung ương chuyên nghiệp. Ý nguyện có được một Ngân hàng Trung ương độc lập, chuyên nghiệp để ổn định vững chắc kinh tế vĩ mô đã trở thành một ý chí chính sách mạnh mẽ ở con người này, từ các động thái điều hành đầu tiên như xin Chính phủ bỏ chỉ tiêu phát hành tiền, đến việc sử dụng linh hoạt và mạnh mẽ công cụ nghiệp vụ thị trường mở và tín phiếu Ngân hàng Nhà nước (NHNN) để kiểm soát cung tiền...

Chính các động thái quyết liệt này đã cho phép NHNN kiềm chế nhanh chóng lạm phát phi mã và ổn định tỉ giá hối đoái. Sau này, nhiều chuyên gia tài chính quốc tế đều đánh giá, nếu Việt Nam không kịp thời kiểm soát được lạm phát, ổn định kinh tế vĩ mô thì chắc chắn hệ thống ngân hàng và toàn bộ nền kinh tế sẽ rơi vào vòng xoáy khủng hoảng nguy hiểm.

Tôi cũng cho rằng, Thống đốc là một người thông minh, có tư duy logic mạch lạc, lại có kinh nghiệm về NHNN nên ít bị nhầm lẫn giữa mục tiêu cốt lõi, kết quả cần phải đạt được và cái giá cần trả cho kết quả đó. Đây cũng chính là nhược điểm cố hữu của nhiều nhà quyết định chính sách hiện nay thường đi tìm những giải pháp vẹn toàn.

Ví dụ, trong bối cảnh bùng nổ tín dụng và bong bóng tài sản, mà muốn kéo lạm phát đang từ cao xuống thấp thì tất yếu phải trả giá là tăng trưởng kinh tế thấp và nhiều DN gặp khó khăn, nhất là những DN sống dựa vào tín dụng nóng và bong bóng tài sản. Các nhà đầu tư quốc tế và trong nước đánh giá rất cao bản lĩnh này của Thống đốc Bình và cho rằng, đây không phải là kết quả ngẫu nhiên mà là có cơ sở đáng tin cậy.

Một điều khiến dư luận ấn tượng với Thống đốc Bình là sự khá nhất quán giữa nói và làm, là người có bản lĩnh hành động và chỉ đạo quyết liệt. Những gì NHNN đạt được trong một thời gian ngắn (2 năm); kiểm soát lạm phát còn 1/3; giám sát lãi suất còn 1/3; ổn định tỉ giá; tăng dự trữ ngoại tệ gấp 3 lần; ổn định thị trường vàng và loại bỏ tình trạng vàng hóa; củng cố thanh khoản ngân hàng, chấn chỉnh kỷ luật thị trường tiền tệ, xử lý nợ xấu một bước... cũng đủ để chứng tỏ chỉ có hành động bền bỉ, kiên định và dũng cảm mới có thể làm được như vậy.

TS Trần Du Lịch - Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội TPHCM: Tôi đánh giá cao sự quyết tâm, kiên trì của Thống đốc Bình

Tôi cho rằng 2 năm vừa qua, NHNN dưới sự điều hành của Thống đốc Bình đã đạt kết quả hết sức khả quan. Muốn đánh giá được điều này, phải nhìn lại bối cảnh kinh tế của năm 2011-2012, lúc đó hệ thống ngân hàng đứng trước nguy cơ bất ổn nghiêm trọng, trong đó một bộ phận mất thanh khoản, một bộ phận khác có nguy cơ đổ vỡ dây chuyền. Nền kinh tế lạm phát cao và lãi suất cao; nợ xấu vẫn là điểm nghẽn làm nền kinh tế không hấp thụ được vốn...

Trong bối cảnh như vậy mà phải thực hiện mục tiêu chống lạm phát và giảm lãi suất thì quả là rất khó khăn. Nhưng Thống đốc Bình đã làm được. Cho đến thời điểm này, bên cạnh việc kiểm soát được lạm phát, giảm lãi suất, ông đã tạo được ổn định niềm tin vào tiền đồng; thiết lập trật tự thị trường vàng, xử lý được tình trạng vàng hóa, đôla hoá nền kinh tế, góp phần ổn định kinh tế vĩ mô, ổn định hệ thống tài chính ngân hàng thời gian tới. Tôi cho rằng, đây là những thành quả rất đáng ghi nhận và phải có sự kiên trì, quyết tâm cao, Thống đốc Bình mới làm được như vậy.
Phạm Huệ (thực hiện)

Theo Đào Tuấn - Phạm Huệ
Lao động

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

TP HCM: Kiều hối chiếm 50% của cả nước

(PetroTimes) - Dù kinh tế thế giới gặp nhiều khó khăn nhưng năm 2013, TP HCM vẫn là địa phương dẫn đầu trong thu hút kiều hối. Theo ông Nguyễn Hoàng Minh, Phó Giám đốc Ngân hàng Nhà nước (NHNN) Chi nhánh TP HCM, tính đến tháng 11/2013, kiều hối về TP HCM thông qua các ngân hàng thương mại và tổ chức kinh tế trên địa bàn thành phố đạt 4,158 tỷ USD.
TP HCM là địa phương dẫn đầu cả nước về kiều hối
Dự kiến trong năm 2013, lượng kiều hối về TP HCM hơn mức 4,8 tỷ USD, tăng mạnh so với con số 4,1 tỷ USD của năm 2012, chiếm gần 50% tổng lượng kiều hối trên cả nước.

Đại diện NHNN Chi nhánh TP HCM cũng cho biết, lượng kiều hối trong năm 2013 chủ yếu đi vào sản xuất kinh doanh, góp phần tháo gỡ khó khăn cho hoạt động sản xuất, buôn bán của các doanh nghiệp, hộ gia đình. Theo đó, 70% lượng kiều hối về TP HCM đi vào lĩnh vực sản xuất kinh doanh, 20% vào lĩnh vực bất động sản và 10% còn lại là thân nhân gửi về hỗ trợ người thân, giúp đỡ gia đình.

Được biết, từ năm 2011 đến năm 2013, tổng lượng kiều hối của TP HCM đạt gần 13,7 tỷ USD. Nhờ có dòng tiền này đã góp phần tạo nguồn thu ngoại tệ, ổn định tỷ giá, ổn định thị trường ngoại hối và đóng góp cho tăng trưởng kinh tế thành phố. Trong đó, nổi bật nhất là đầu tư vào quá trình phát triển sản xuất kinh doanh của người dân thành phố.

Điều đáng chú ý trong năm nay là lượng kiều hối ở các thị trường mới nổi đã tăng đáng kể so với năm trước. Trong đó hai thị trường Hàn Quốc và Trung Quốc có sự gia tăng lớn nhất. Nếu như những năm trước lượng kiều hối ở hai thị trường này chỉ chiếm 1-2% thì năm nay con số đã lên từ 5-7% trong tổng lượng kiều hối về thành phố. Số lượng kiều hối còn lại vẫn thuộc về thị trường lớn là châu Âu và châu Mỹ,

Thùy Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Ở Liên Xô 120 rubl có thể mua được gì trong những năm 1980 ?

Ở Liên Xô có thể mua được gì với 120 rubl vào đầu những năm 1980s
Что можно было купить в СССР на 120 рублей в начале 80-х
Dmitri Chernyshev, Kichbu theo: mi3ch.livejournal.com
Một bài báo trên tạp chí The New Yorker viết rằng có thể mua được gì ở Liên Xô trong thập niên tám mươi với mức lương trung bình là 120 rubl.
12.000 hộp diêm (loại 50 que mỗi hộp) , 12.000 cốc nước soda từ máy bán hàng tự độngtrên đường phố (loại không có siro), 12.000 bút chì tiêu chuẩn, 12.000 lát bánh mì trong nhà ăn công cộng.
6000 cuộc gọi từ máy điện thoại trên đường phố.

4.000 cốc nước soda với siro, 4.000 cốc nhỏ kvas (0,25 lít ) từ máy bán hàng tự động trên đường phố, 4.000 tờ báo của phần lớn các báo ra hàng ngày ở Liên Xô ( "Pravda", " Leningradskaya Pravda", "Izvestia", "Thể thao Xô Viết", và v.v…), 4.000 chuyến đi tàu điện, 4.000 tách trà (không có đường) cafeteria , 4000 bút chì tiêu chuẩn có tẩy.

3.000 chuyến đi trên xe troleibuyt, 3.000 bánh nhân thịt /bắp cải /gan/ khoai tây/cá / nóng.

2.400 chuyến đi trên tàu điện ngầm/ xe buýt, , 2.400 nhánh thì là / mùi tây, 2.400 bánh mì tròn, 2.400 quả bóng bàn , 2.400 hộp thuốc đánh răng bạc hà, 2.400 cốc hạt hướng dương.

2.000 cốc lớn kvas (0,5 lít ), 2.000 bưu thiếp , 2.000 cốt lết trong cafeteria, 2.000 gói của vitamin C.

1710 cây kem cốc giấy nhỏ, 1.710 lần cắt tóc bằng máy trong tiệm cắt tóc, 1710 đĩa salad trong cafeteria, 1.710 bóng đèn.
1.500 bánh mật ong, 1.500 sở ghi chép nhỏ, 1.500 ly nước nhựa bạch dương tại cửa hàng thực phẩm.

1333 cốc kem sữa bọc giấy.

1.200 cốc nước cà chua tại cửa hàng thực phẩm, 1.200 kg muối, 1200 bánh mì cặp xúc xíchtại cafeterria, 1.200 kg khoai tây, 1.200 hộp cap mù tạc.
1091 tờ báo "Literaturnaya gazeta", " 1091 eskimo.

1.000 kg cà rốt.

923 quả trứng gà , 923 ổ bánh mì (trắng) bánh mì.

857 gói thuốc lá không đầu lọc "Prima".

800 quả dưa hấu (trong mùa).

750 kg bột mì, 750 gói sữa hộp hình tam giác( 0,5 lít ), 750 ổ bánh mì (đen) tròn lớn.

600 km đi taxi trong thành phố.
545 gói thuốc lá "Belomorkanal".

500 vại bia nhỏ (0,25 lít ) trong quán bia , 500 chai giấm loại nửa lít.
480 ổ bánh mì trắng , 480 vé xem phim, 480 gói bơ thực vật, 480 chai sữa loại nửa lít.

430 chai Pepsi 0,33 lít, 430 gói xà phòng nhập khẩu.

400 gói thuốc lá đầu lọc "Java " hoặc "Laika".

360 hộp cá mòi trong nước sốt cà chua.

343 cốc bia lớn (0,5 lít ), 343 chiếc lược nhựa, 343 gói thuốc lá Bungari "Rodopi" hoặc "Aeroflot".

320 bữa ăn tối gồm ba món trong cafeterria.

250 hoa tulip tại chợ nông trang, 250 vé số, 250 gói thuốc lá Bungari "Tu-154 " hoặc"Opal".

219 lon sữa đặc.
170 cây kéo, 170 bút bi.

167 hộp nước táo ép loại 3 lít.

160 chiếc lược kim loại.
150 cái chảo gang, 150 gói thuốc lá "BT ".

133 đôi tất , 133 chiếc khăn tay , 133 kg đường.

120 bữa ăn trưa trong cafeterria, 120 ngày cho một chiếc giường trong một căn phòng chung ở khu nghỉ dưỡng tại Biển Đen (vào mùa cao điểm). 

118 chai "Cabernet".
114 chai rượu vang đỏ khai vị.
109 chai rượu vang trắng, 109 kg chuối (trên lý thuyết; khó mua).
92 cuốn phần một hoặc phần hai sách giáo khoa Tiếng Anh thông dụng nhất ở Liên Xô English (N.A. Bonk ).

86 kg cam (trên lý thuyết).

80 chai vodka Moscow (0,25 lít), 80 chai vermouth trắng , 80 tháng thanh toán hóa đơn điện thoại nhà.



73 chai dầu hướng dương.
71 kg xúc xích đã nấu chín "Chanaya".

63 kg thịt hoặc thịt gà (được gọi là "chim xanh"), 63 đĩa nhạc tiêu chuẩn của hãng "Melody".

50 chai rượu vang trắng "Rkatsitelli".

48 bộ đồ bơi sản uất trong nước.
45 bánh gato kem.

42 chai nửa lít vodka Moscow.
41 kg xúc xích đã luộc chính "Doctorskaya".

40 kg pho mát ("Nga", "Hà Lan"), 40 bữa ăn tối tại nhà hàng , 40 đôi giày thể thao sản xuất tại Trung Quốc, 40 cuốn sách mới , 40 cặp vải trãi giường nhập khẩu, 40 tháng hóa đơn tiền điện, 40 quả bóng da.

38 cặp quần huấn luyện, 38 chai porvei nội địa "777".

33 chai Champagne Liên Xô, 38 chai nửa lít vodka "Pshenichnaya".

30 bộ cờ vua bằng gỗ.

29 chai cognhac ba sao của Liên Xô, 29 chai vodka "Extra".

28 chảo nhôm.

24 cái bàn là.

18 chiếc gối lông vũ , 18 tấm vải trải giường.

17 chiếc ghế gỗ.

14 đôi dép mùa hè của Trung Quốc.

12 kg kẹo chocolate, 12 chuyến tàu chuyến đi "Leningrad-Moscow".
11 tấm khăn lanh trải bàn.

10 vợt tennis bằng gỗ, 10 chiếc mũ thỏ mùa đông.

9 chiếc ghế xếp.

7 chiếc áo sơ mi.

6-7 chiếc vé máy bay Leningrad-Moscow.

6 chiếc máy ảnh rẻ tiền hiệu "Smena".

5 chiếc vé máy bay đến Biển Đen (Odessa, Simferopol).

4 đôi dày do Liên Xô sản xuất.

3 máy hút bụi.

2 chiếc xe đạp rẻ tiền.

1,8 bộ trang phục do Liên Xô sản xuất.
0,8 cái áo palto do Liên Xô sản xuất.
0,67 vé máy bay đến đầu bên kia của đất nước (Vladivostok), 
0,67 quần jean trên thị trường chợ đen (nếu may mắn).
0.6 máy truyền hình đen-trắng loại rẻ tiền.

0,35 máy nghe nhạc "Vega".

0,3 máy lạnh "Minsk".

0,27 máy truyền hình "Elektronika".
0,17 máy truyền hình màu.

0,024 xe ô tô "Moskovich-412".
0,01-0,0001 đa số các kiểu ô tô khác.

Nghĩ về tiền và sự giàu có

Nghĩ về tiền và sự giàu có
Nguyễn Tất Thịnh
Tiền không mua được tất cả nhưng có thể làm người ta bị mất đi tất cả. Người ta làm tất cả để kiểm ra cái không mua được tất cả là tiền – điều đó thực sự là bất hạnh.
Nếu chỉ nhiều về tiền mà thiếu văn hoá thì gọi đó là trọc phú, mà trọc phú thì chưa bao giờ được coi là giàu cả.

Bọn trọc phú vô đạo nói “cái gì không mua được bằng tiền thì có thể mua được bằng rất nhiều tiền”. Chúng không biết rằng khi cái định mua nếu quy ra tiền rất lớn đã trở thành thứ vô hình, là giá trị chung mà không phải là sở hữu của riêng một người để có thể tuỳ tiện mua bán.

Khi làm việc không nghĩ đến tiền thì khi ăn cứ phải băn khoăn lấy đâu ra tiền để trả.

Tờ một đôla khi đốt đi sẽ còn lại tro bụi. Nhưng giá trị của nó sẽ đi vào tất cả những tờ đôla còn lại.

Khi đồng tiền có giá trị thì người ta muốn đầu tư, khi nó mất giá trị thì người ta bàn đến chuyện đầu cơ, khi nó không còn giá trị thì người ta vùng lên đạp đổ xã hội.

Bọn bất lương có thể làm được tiền giả bằng công nghệ cao và rất phức tạp, nguy hiểm, nhưng tại sao chúng không muốn làm ra đồ thật cho dù đơn giản hơn nhiều? Là vì chúng muốn ăn cắp cả thế giới – Tiền giả đó chính là cái mà quỷ dữ đã xui chúng làm ra và trả cho công lao của chúng.

Người sáng mắt khi nhận một đô la còn phải nhìn kiểm tra thật kĩ, người mù họ chỉ sờ, người có tâm họ chỉ cần nghe.

Ngoài tình yêu và danh dự, cái gì có thể đếm được thì hãy đếm cho chi li.

Nếu là ham muốn thì bao nhiêu tiền cũng không đủ – Nhưng nếu xác định là chất lượng cuộc sống thì không cần nhiều tiền lắm cũng đủ.

Cùng ngồi trên đống cát rất dễ là bạn. Nhưng khi cùng ngồi trên đống vàng nhiều khi dễ trở thành kẻ thù.

Giàu có trong sự nghèo khó của người khác, trong sự lụi bại của xã hội thì cái sự giàu có đó rất không yên ổn.

Sự lụn bại của xã hội ở chỗ: Người tâm huyết thì thiếu tiền, không vị trí – Kẻ thừa tiền, thừa danh, thừa quyền thì không tâm huyết.

Có những điều nếu trả bằng tiền thì người ta không muốn trả hoặc không chịu nổi, nhưng có thể trả bằng thứ khác, thậm chí dễ chịu và “tiết kiệm” hơn nhiều.

Từ khi phát minh ra đồng tiền người ta có thể không cần cảm ơn. Nhưng nếu nói cảm ơn với nhau thì đồng tiền đã hàm chứa những giá trị mới.

Cái gì không phải của mình thì: – Rồi cũng mất – Phải trả giá đánh đổi – Gây ra hậu quả hay ngộ độc.

Tiền thì tuỳ từng nơi có phải là giá trị hay không, nhưng một đôla thì ở đâu cũng là một đôla.

Một món hàng chỉ có giá một đôla nhưng sự thật về nó có khi là hàng triệu đôla.

Chúng bảo nhau “cái khó bó cái khôn” nhưng khi hỏi đến cái “khôn” của chúng thì hoá ra đó là cái “khôn tiểu nhân”, ăn người, ích kỉ, ngắn hạn … vì vậy nếu dùng cái “khôn” ấy thì chỉ sinh thêm cái khó cho mai sau mà thôi. Chúng nghĩ ra bao nhiêu câu đối để xỏ xiên nhau, để khoe mẽ cái tài chơi chữ của mình, thế mà không nghĩ ra được một chiến lược kinh doanh sản phẩm để kiếm được nhiều tiền hơn.

Kiếm tiền là câu chuyện của tài năng, còn xử sự với tiền đó là vấn đề của Văn hoá.

Người ta trả một đôla cho việc mua, nhưng đòi hơn một đôla cho việc mất lòng tin.

Một chai nước một đôla có ý nghĩa lớn lao ở chỗ nó đã kịp đến với người ta khi đang khát trên sa mạc. Một cây nến một đôla nhưng đã vô cùng ý nghĩa khi nó đã được thắp lên vào lúc mà người ta cần đến ánh sáng.

Một đôla có thể mua được một liều “thuốc chết” ví như thuốc chuột, nhưng “thuốc sống” cần rất nhiều liều. Mình có, rất nhiều thứ trong đó không phải là tiền mà là tinh thần của mình.

Đồng tiền kiếm được khi mang về nhà nó không còn là đồng tiền nữa. Đồng tiền lương thiện sẽ sản sinh ra các giá trị. Đồng tiền bất chính như tên trộm, sẽ lấy cắp đi rất nhiều thứ khác của người ta.

Người ta giả dối trong lao động thì sẽ trở thành kẻ ăn cắp những đồng tiền của người khác.

Đồng tiền đảm bảo sức mạnh của bạn, nhưng trong nhiều trường hợp nếu bạn đem sử dụng sức mạnh ấy thì lại làm cho đồng tiền của bạn mất giá.

Người biếu tiền thường nghĩ đến cái mục đích của mình còn người nhận lại quan tâm đến cái lí của nhận. 

Đúng ra là người biếu nên biết đến những ý nghĩa của giá trị sử dụng, còn người nhận nên thấy được cái tình của người biếu.

Tiền mua được cao lương mĩ vị nhưng không mua được sự ngon miệng
Tiền mua được thuốc nhưng không mua được sức khoẻ
Tiền mua được đồng hồ Rolex nhưng không mua được thời gian
Tiền mua được bộ quần áo sang trọng nhưng không mua được phong cách
Tiền mua được hợp đồng bảo hiểm nhưng không mua được sự yên ổn
Tiền mua được Sex nhưng không mua được tình yêu
Tiền mua được nhà cao cửa rộng nhưng không mua được tổ ấm
Tiền mua được kính Rayban nhưng không mua được tầm nhìn
Tiền mua được máy tính nhưng không mua được sự sáng tạo
Tiền mua được địa vị nhưng không mua được sự kính trọng
Tiền mua được sách, bằng cấp nhưng không mua được tri thức
Tiền mua được đàn nhưng không mua được cảm xúc…
Tiền có thể thoả mãn được tham vọng nhưng không thoả mãn được khát vọng.

Nguồn: “Bàn về văn hoá ứng xử của người Việt Nam” – NXB Phụ Nữ

20 tỷ USD còn ở trong dân

20 tỷ USD còn ở trong dân
Tìm cách huy động vàng trong dân đang là vấn đề cấp bách bởi cần phải đưa lượng vàng này trở thành nguồn vốn đầu tư cho xã hội. Tuy nhiên, huy động như thế nào đang là một dấu hỏi.
20 tỷ USD còn ở trong dân
Tại Hội nghị triển khai nhiệm vụ ngân hàng năm 2014, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã giao nhiệm vụ cho ngành Ngân hàng là nghiên cứu, tìm cách để huy động nguồn lực vàng tích trữ trong dân trở thành nguồn vốn đầu tư cho phát triển xã hội.

Theo ước tính của Hiệp hội Vàng thế giới, số lượng vàng vật chất nằm trong dân khoảng 400-500 tấn. Nếu theo giá vàng tại thời điểm này trên thị trường, thị lượng vàng nằm trong dân có giá trị dao động từ 16-18 tỷ USD tương đương 16% GDP, xấp xỉ lượng dự trữ ngoại tệ thời kỳ trung bình trước đây. Tỷ lệ này quá lớn nếu so với các nước có dự trữ vàng lớn nhất thế giới cũng chưa tới 3%.

Rõ ràng đây là một nguồn lực tài chính khổng lồ hiện đang nằm trong dân, chưa được huy động để sử dụng có hiệu quả góp phần thúc đẩy sự phát triển kinh tế-xã hội của đất nước. Nếu chỉ huy động được một nửa số vàng trong dân, ít nhất cũng có gần 10 tỷ USD đưa vào nền kinh tế, nguồn ngoại tệ này sẽ làm giảm áp lực vay nợ từ các tổ chức tài chính quốc tế hoặc tăng tỷ trọng vàng trong tổng dự trữ ngoại hối, sẽ giúp Ngân hàng Nhà nước (NHNN) có nguồn lực để chủ động và sẵn sàng điều tiết thị trường khi xảy ra những cơn sốt giá như thời gian vừa qua.

TS. Cao Sỹ Kiêm, nguyên Thống đốc NHNN cho rằng, nguyên nhân chính dẫn đến việc 400 tấn vàng đang “ngủ yên” trong dân là do chính sách huy động còn chưa thuyết phục. “Vấn đề là người dân khi giữ vàng, mua vàng, bán vàng đều có một yêu cầu là phải bảo toàn được vốn của số vàng ấy. Chính vì thế, nếu Nhà nước huy động, sử dụng phải đảm bảo làm sao số vàng vừa có lời mà lại an toàn. Khi người dân có nhu cầu, muốn rút vàng ra thì Nhà nước cần trả cho họ bằng vàng”.

Nên hay không huy động bằng chứng chỉ vàng?

Từ trước khi Thủ tướng giao nhiệm vụ này cho ngành Ngân hàng, vấn đề làm sao huy động được nguồn vàng trong dân đã được nhiều chuyên gia hiến kế bởi đây thực sự là một bài toán cần tìm cho ra đáp án.

PGS.TS. Ngô Trí Long cho rằng, từ kinh nghiệm của các nước cho thấy việc huy động vàng trong dân là không dễ, cần hết sức thận trọng, muốn huy động được vàng trong dân, trước hết cần phải đảm bảo được các yếu tố ổn định về chính sách vĩ mô lẫn điều kiện thực thi nhất quán, trên cơ sở đảm bảo hài hòa lợi ích của Nhà nước, của cả tổ chức đầu tư, kinh doanh vàng cũng như của người gửi vàng.

Theo PGS.TS. Ngô Trí Long, cách thức huy động là NHNN sẽ phát hành chứng chỉ vàng dài hạn sau khi đã ổn định trạng thái vàng của các ngân hàng thương mại. Về điều kiện thực thi, quy trình, thủ tục phải khoa học, chặt chẽ từ khâu phát hành chứng chỉ, nhận gửi, trả vàng, nhưng phải đơn giản, thuận tiện.

Chứng chỉ vàng có thể cầm cố, thế chấp, cho vay, chuyển nhượng… và tính về lâu dài có thể “chứng khoán hóa”, được phép giao dịch trên thị trường mở và thị trường thứ cấp. Việc huy động vàng cần đảm bảo tính thanh khoản tốt cho chứng chỉ huy động vàng và hệ thống ngân hàng luôn sẵn sàng có nguồn vàng đáp ứng nhu cầu rút vàng của dân khi đến hay trong những trường biến động bất thường.

Chứng chỉ vàng này do NHNN phát hành, có các loại mệnh giá như: 1 chỉ, 2 chỉ, 5 chỉ; 1 lượng, 2 lượng, 5 lượng, 10 lượng… Đặc điểm của vàng huy động thông qua phát hành chứng chỉ là người gửi vàng không được phép rút vàng trước hạn, thay vì hình thức tiết kiệm như trước đây. Do vậy, vốn vàng có thể được sử dụng làm một nguồn lực dài hạn cho đầu tư phát triển.

Theo PGS.TS. Ngô Trí Long, việc sử dụng chứng chỉ vàng có những ưu điểm là an toàn, tiện lợi, không sợ vàng giả, vàng thiếu tuổi, thiếu trọng lượng, không mất phí gia công dập ra vàng miếng… Về vĩ mô, nền kinh tế sẽ được lợi vì nguồn vàng trong dân tập trung về ngân hàng, góp phần tăng dự trữ quốc gia và tiết kiệm được USD, vì không cần nhập khẩu hàng mấy chục tấn vàng vật chất mỗi năm.

Lý giải về việc chứng chỉ này phải do NHNN phát hành, PGS.TS. Ngô Trí Long cho biết, trước thực trạng hiện nay, nhiều ngân hàng thương mại còn bộc lộ một số yếu kém trong quản trị, cũng như chưa đủ mức độ tín nhiệm, do đó chứng chỉ huy động vàng phải do chính NHNN phát hành. Tuy nhiên, NHNN là cơ quan quản lý Nhà nước nên không trực tiếp đứng ra phát hành mà ủy quyền cho các ngân hàng thực hiện với vai trò đại lý phát hành chứng chỉ. Ngược lại NHNN phải chiết khấu hoa hồng cho ngân hàng để bù đắp các chi phí kiểm định, cất giữ, vận chuyển…

Đồng tình với việc huy động nguồn lực vàng trong dân góp phần phát triển kinh tế là cần thiết, tuy nhiên TS. Nguyễn Thị Thanh Hương và Ths. Nguyễn Thị Tuyết Anh, Tạp chí ngân hàng nhấn mạnh, không nên đặt vấn đề huy động vàng vật chất trong dân qua kênh phát hành trái phiếu hoặc chứng chỉ vàng. Chỉ trong trường hợp đặc biệt Chính phủ cần vay tiền ngoại tệ cho ngân sách để chi đầu tư phát triển kinh tế thì mới cần đến chính sách này. Tuy nhiên cần phải lưu ý rằng, việc huy động vàng vật chất trong dân phải gắn với đảm bảo an ninh tiền tệ, với điều hành chính sách tiền tệ và đảm bảo ổn định kinh tế vĩ mô. Khi vay vàng vật chất của dân và chuyển đổi ra ngoại tệ khác để chi tiêu, ngân sách Nhà nước sẽ phải đối diện với rủi ro lớn từ biến động giá vàng.

Các chuyên gia cũng cho rằng, Chính phủ và Ngân hàng Nhà nước cần thống nhất quan điểm và tuyên truyền chính sách rõ ràng, cụ thể về vấn đề huy động vàng trong dân.

Theo báo Hải quan

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Phó tổng giám đốc Ngân hàng 24 tuổi xinh như hotgirl

Phó tổng giám đốc Ngân hàng 24 tuổi xinh như hotgirl
Gương mặt lãnh đạo trẻ măng này của một ngân hàng hàng đầu Việt Nam khiến giới tài chính xôn xao mấy ngày nay. Nữ phó tổng giám đốc có tên là Phạm Vân Anh và cô là ái nữ thứ 2 của Chủ tịch Vietinbank.
Vân Anh sinh năm 1989, hiện đang giữ chức vụ phó Tổng giám đốc Công ty TNHH MTV Quản lý Quỹ Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam (VietinBank Capital) từ tháng 4/2013. Vietinbank Capital có tổng tài sản lớn nhất nhì ngành quỹ nội địa lên tới 1.100 tỷ đồng.


Được biết, Vân Anh vừa trở về nhà sau khi du học tại Mỹ chuyên ngành Quản trị kinh doanh của trường American International College.

Sau khi về nước, dù gia đình có điều kiện thuận lợi, cô vẫn quyết tâm bắt đầu công việc từ những vị trí bình để tích lũy cả vốn sống lẫn những kinh nghiệm chuyên môn hay xử thế trong công việc.


Năm 22 tuổi, Vân Anh bước chân vào Vietinbank Capital với vị trí nhân viên Phòng phát triển kinh doanh (tháng 12/2011). Sau một năm, cô được giao vị trí phó phòng quản lý quỹ, 2 tháng sau lên chức trưởng phòng (tháng 3/2013) và 1 tháng sau lên chức phó tổng giám đốc.

Cô cũng đồng thời là vợ của Nguyễn Như Dương – người vừa nhận chức giám đốc chi nhánh Đống Đa của Vietinbank ở tuổi 30.

Thảo Ly

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

Mất 300 tỷ để in tiền mệnh giá dưới 2.000 đồng

Mất 300 tỷ để in tiền mệnh giá dưới 2.000 đồng
Do chi phí phát hành cao trong khi nhu cầu lưu thông ít, chủ yếu chỉ sử dụng vào lễ hội, đền chùa nên năm tới Ngân hàng Nhà nước sẽ không in tiền mới mệnh giá dưới 2.000 đồng.
Thay vì in tiền lẻ mới, Ngân hàng Nhà nước sẽ đưa 
tiền mệnh giá nhỏ đã qua sử dụng vào lưu thông.
Trong cuộc họp chiều ngày 25/12, Phó Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Minh Tú cho biết các khâu chuẩn bị cho việc cung ứng tiền mặt đáp ứng nhu cầu Tết của người dân đã xong. Riêng việc đưa vào lưu thông tiền mệnh giá nhỏ từ 2.000 đồng trở xuống, đại diện Ngân hàng Nhà Nước khẳng định sẽ hạn chế in mới các loại tiền này mà chỉ phát hành đủ đáp ứng lượng tiền rách nát.

Lãnh đạo Ngân hàng Nhà nước thống kê, riêng chi phí tổ chức in ấn tiền mệnh giá 2.000 đồng trở xuống lưu thông trong dịp tết đã tốn kém tới 300 tỷ đồng. Con số này chưa kể đến chi phí xã hội khác như chùa chiền bỏ công sức đếm, ngân hàng thương mại điều xe đến nhận tiền lại, chuyển tiền, gửi vào ngân hàng. Trong khi đó, lượng tiền mệnh giá nhỏ in mới này chủ yếu chỉ phục vụ cho các hoạt động lễ hội, chùa chiền, không phản ánh đúng chức năng của đồng tiền, và đa số các nhà sư đều cho rằng việc này cần điều chỉnh lại.

"Ở các nước trên thế giới, tiền được in ra để thanh toán chứ không phải để sử dụng với mục đích để lễ hội... Nhu cầu lưu thông loại tiền này thấp, trong khi Ngân hàng Nhà nước phải căng mình ra để có kho bảo quản các đồng tiền lẻ này khi khó đưa vào lưu thông vòng 2. Do đó, Ngân hàng Nhà nước không đặt vấn đề in tiền để đáp ứng nhu cầu đi chùa, lễ hội... vì như thế là quá lãng phí. Trong điều kiện ngân sách còn đang khó khăn, 300 tỷ đồng này có thể sử dụng vào rất nhiều mục tiêu khác mà đất nước cũng như nhân dân đang cần như xây dựng được nhiều trường học, bệnh viện ở vùng nông thôn", ông Tú chia sẻ.

Để đáp ứng nhu cầu tiền lẻ của người dân, Ngân hàng nhà nước sẽ đưa vào lưu thông lượng tiền 2.000 đồng, 1.000 đồng, 500 đồng... đã qua sử dụng một lần để tránh gây lãng phí. Với các loại tiền mệnh giá từ 5.000 đồng trở lên, nhà phát hành cho biết không có nhiều thay đổi so với các năm và vẫn đảm bảo nhu cầu tiền mới lì xì của người dân.

Trần Bình

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

Thống đốc: Đã xử lý xong 9 ngân hàng yếu kém nhất

Thống đốc: Đã xử lý xong 9 ngân hàng yếu kém nhất
Mô hình VAMC được Thống đốc Nguyễn Văn Bình đánh giá là chưa xử lý dứt điểm được nợ xấu của hệ thống, nhưng đã tạo công cụ thuận lợi cho ngân hàng, doanh nghiệp và giới đầu tư.
Thống đốc Nguyễn Văn Bình cho biết đã hoàn tất việc xử lý 
9 ngân hàng yếu kém nhất trong toàn hệ thống. Ảnh: Nhật Minh
Bên cạnh những kết quả đạt được như kiềm chế lạm phát, ổn định tỷ giá, thị trường vàng... ngành ngân hàng vẫn khiến dư luận băn khoăn trong năm 2013, xung quanh vấn đề xử lý nợ xấu, tái cơ cấu hay khả năng tiếp cận vốn giá rẻ của người dân, doanh nghiệp… Những câu hỏi này đã được đặt ra cho thống đốc ngân hàng Nguyễn Văn Bình trong chương trình Dân hỏi Bộ trưởng trả lời cuối tuần qua.

- Theo lộ trình mục tiêu của đề án cơ cấu lại hệ thống ngân hàng giai đoạn 2011 – 2015, phải xử lý dứt điểm và căn bản những tổ chức tín dụng yếu kém trong năm 2013. Mục tiêu đó có trở thành hiện thực khi mà chỉ cách đây một tháng, chính Ngân hàng Nhà nước xác định có thêm 8 tổ chức tín dụng, nhà băng yếu kém, thưa Thống đốc?
- Thống đốc Nguyễn Văn Bình: Theo đúng lộ trình thì nhiệm vụ của tái cấu trúc hệ thống ngân hàng đặt ra trong năm 2013 là xử lý dứt điểm ngân hàng yếu kém nhất có thể là ngòi nổ cho sự đổ vỡ và kéo theo phản ứng dây chuyền cho hoạt động của hệ thống ngân hàng. Đến nay, có thể khẳng định rằng, chúng ta đã xử lý được 9 ngân hàng yếu kém nhất trong toàn hệ thống.

Tuy nhiên, đây là một quá trình kéo dài trong nhiều năm, khi chúng ta đã xử lý được những ngân hàng là những mắt xích yếu nhất thì sẽ nâng cấp lên, xử lý những nhà băng mà đến thời điểm này gọi là yếu kém so với quy định mới hiện nay. Và chúng ta tiếp tục cuốn chiếu để đảm bảo rằng, những mục tiêu trung hạn đến 2015 cũng như mục tiêu dài hạn đến năm 2020 của đề án được hoàn thiện.

- Về Công ty Quản lý tài sản của các tổ chức tín dụng Việt Nam (VAMC) được lập ra để xử lý nợ xấu, một số chuyên gia ví nó chỉ như một cái nhà kho, còn có người thì ví nó như một cục sâm các ngân hàng ngậm nó trong quá trình chờ phẫu thuật. Thống đốc nghĩ sao về những nhận định này?

- Xử lý nợ xấu là một nội dung rất trọng tâm, có ý nghĩa quyết định đối với toàn bộ quá trình tái cơ cấu lại hệ thống ngân hàng. Theo kinh nghiệm của các nước, để xử lý được nợ xấu khi ngân hàng có vấn đề, họ phải chi ra từ 7% đến 30%, thậm chí còn cao hơn nữa từ GDP và số tiền này là tiền của Ngân sách Nhà nước. Do vậy, ở các nước khác thường nợ xấu được mua bán, xử lý dứt điểm nhưng với một chi phí rất lớn.

Ở nước ta Ngân sách hết sức khó khăn và còn phải phục vụ cho nhiều mục tiêu phát triển kinh tế-xã hội và an sinh xã hội khác, do vậy chưa có điều kiện tập trung ngân sách vào việc xử lý nợ xấu. Trong khi đó, xử lý nợ xấu lại là vấn đề cấp bách. Vậy, chúng ta phải có một mô hình xử lý nợ xấu sao cho phù hợp với hoàn cảnh và mô hình VAMC của Việt Nam hiện nay đáp ứng được yêu cầu đó.

Thông qua việc xử lý nợ xấu của VAMC, bản thân các tổ chức tín dụng cũng được bơm thêm thanh khoản và từ đó mà có thêm nguồn vốn cho phát triển kinh tế đất nước. Các doanh nghiệp sau khi đã mua bán lại nợ thông qua VAMC, khoản nợ đó không được tính vào nợ xấu của doanh nghiệp. Bản thân khoản nợ xấu đó sẽ được cơ cấu lại cả về mặt thời hạn cũng như mặt lãi suất. Như vậy, cũng tạo điều kiện cho các doanh nghiệp có điều kiện tiếp cận được vốn và có điều kiện để chịu được áp lực tài chính trong giai đoạn khó khăn này.

Ngoài ra một nhiệm vụ quan trọng nhất của VAMC là tập trung các khoản nợ xấu về một mối để tạo ra thị trường mua bán nợ xấu hoàn chỉnh để giúp các nhà đầu tư trong nước và quốc tế tiếp cận một cách dễ dàng khi mua bán. Do đó, có thể nói rằng, mô hình VAMC của Việt Nam có khác so với các nước, chưa xử lý dứt điểm được các khoản nợ xấu của hệ thống nhưng sẽ tạo ra một công cụ hết sức thuận lợi cho tất cả các bên gồm nhà băng, doanh nghiệp và nhà đầu tư.

- Một nhóm nông dân cho biết Chính phủ và thống đốc đã khẳng định là chính sách hỗ trợ cho nông nghiệp nông thôn với lãi suất 9%. Nhưng họ vẫn đang phải vay vốn tại đây với lãi suất là 11%. Như vậy có đúng với chủ trương hay không, thưa Thống đốc?

- Chính phủ đã có Nghị định 41 để quy định việc cho vay trong lĩnh vực nông nghiệp. Nhờ đó, tín dụng trong lĩnh vực này gần đây đã tăng vọt. Nếu như tăng trưởng tín dụng trên thị trường ngân hàng nói chung chỉ khoảng trên dưới 10% thì riêng nông nghiệp là 17%. Hiện Ngân hàng Nhà nước không quy định trần lãi suất cho vay nhưng riêng lĩnh vực nông nghiệp quy định trần là 9% đối với cho vay ngắn hạn.

Về nguyên tắc thì tôi có thể khẳng định những bà con nông dân, doanh nghiệp trong lĩnh vực nông nghiệp có đề án tốt thì nhất định không khó để tiếp cận được với nguồn vốn ngân hàng. Và lãi suất cho vay ngắn hạn thì nhất định không quá 9% một năm.

Ngọc Tuyên

Vinashin giải thể, nợ để ai trả?

Vinashin giải thể, nợ để ai trả?
"Sự giảm công suất gây lãng phí lớn trong năng lực sản xuất của xã hội và không khuyến khích, thậm chí cản trở đầu tư mới của doanh nghiệp. Đầu tư ít thì cầu lại không thể tăng nhiều" - Bà Phạm Chi Lan chia sẻ.
LTS: Nhân chuẩn bị kết thúc năm 2013, năm được coi là năm bản lề của kế hoạch 5 năm 2011-2015, Tuần Việt Nam có bài phỏng vấn chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan về những đánh giá của bà.
Ruộng của bà con nông dân xã Thiệu Giao, huyện Thiệu Hóa 
(Thanh Hóa) bỏ hoang cho cỏ mọc nhiều năm nay - Ảnh: Hà Đồng

Nông dân không có động lực làm nông

Xin bà cho biết những nét nổi bật của kinh tế Việt Nam trong năm 2013.
Tôi nghĩ rằng về cơ bản kinh tế Việt Nam trong năm 2013 vẫn tiếp tục gánh chịu những khó khăn của mấy năm trước dồn lại, và dù có cố gắng khắc phục cũng chưa tạo được những cải thiện rõ rệt. Một số chỉ số kinh tế vĩ mô được chính phủ đưa ra cho thấy có nhích hơn năm ngoái như tăng GDP, giảm lạm phát, tăng xuất khẩu, thu hút FDI..., nhưng bên cạnh các chỉ số được cải thiện thì cũng có những mặt tiếp tục xấu đi.
Trong những điều đáng lo ngại, theo tôi, đầu tiên là nông nghiệp và nông dân.

Trong năm nay có một số báo cáo được đưa ra về phát triển nông nghiệp và cuộc sống của nông dân, nói chung đều cho thấy nông nghiệp rất khó khăn, thu nhập thực tế của đông đảo nông dân trong mấy năm qua bị giảm xuống theo đà lạm phát, và mức tăng giá các loại chi phí đầu vào cho sản xuất nông nghiệp. Giảm mạnh nhất là thu nhập từ nông nghiệp của số lớn hộ nông dân, bây giờ chỉ chiếm chưa tới 30% tổng thu nhập của họ.

Điều đó nói lên cái kẹt của nông nghiệp và cuộc sống của nông dân. Và điều đó có thể khiến người nông dân không có động lực để tiếp tục làm nông nghiệp nữa.

Tình trạng này cũng giải thích vì sao năm nay rộ lên câu chuyện nông dân bỏ ruộng. Việc bỏ ruộng diễn ra ở rất nhiều nơi, kể cả những nơi vốn dĩ thiếu ruộng như miền Trung, hay Thái Bình và các tỉnh ở khác đồng bằng Bắc Bộ.

Điều đó có những nguy cơ gì về lâu dài trong sản xuất và xuất khẩu lúa gạo hay không?
Đối với sản xuất lúa gạo của cả nước, kể cả xuất khẩu, thì trước mắt điều này chưa đáng lo lắm, bởi chỉ riêng đồng bằng sông Cửu Long đã đủ nuôi cả nước và xuất khẩu, và khi nào đồng bằng sông Cửu Long còn trồng được lúa thì chúng ta còn yên tâm. 

Tất nhiên về trung hạn và lâu dài thì vẫn phải lo nguy cơ đồng bằng sông Cửu Long cũng không còn trồng lúa được nữa vì bị nhiễm mặn do sự khai thác quá mức nguồn nước ở đầu nguồn con sông và nước biển dâng do biến đổi khí hậu.

Nhưng hiện tượng nông dân bỏ ruộng phản ánh một thực tế là nông nghiệp ở nhiều vùng năng suất quá thấp, chi phí quá cao, lợi ích mang lại cho người nông dân quá hạn hẹp và do vậy không có khả năng cạnh tranh để tồn tại và động lực để phát triển.

Mức tăng trưởng nông nghiệp của cả nước trong mấy năm vừa rồi đã giảm chỉ còn 2,6-2,7% từ mức tăng 3-4% trong nhiều năm trước. Có rất nhiều lý do cho tình hình này, từ mức đầu tư quá thấp cho nông nghiệp, đến vấn đề đất đai, tổ chức sản xuất nông nghiệp, cơ cấu sản phẩm, công nghệ sản xuất, thương mại nông sản..., bên cạnh những tác động tiêu cực của thiên tai và việc mất đất nông nghiệp cho công nghiệp hóa, đô thị hóa.

Nói chung, nhiều điều kiện thuận lợi về tự nhiên, về thị trường và chính sách cho nông nghiệp đã mất dần tác dụng của nó và đứng trước thách thức phải thay đổi để tạo nên hệ thống mới kích thích phát triển nông nghiệp một cách lâu dài, bền vững hơn. Và điều quan trọng nhất để phát triển nông nghiệp, theo tôi, là phải đảm bảo cho người nông dân sống được và sống ngày càng khá giả lên bằng nông nghiệp, chứ mục tiêu của nông nghiệp đối với nông dân không thể chỉ là xóa đói giảm nghèo.

Còn đối với nền kinh tế thì hậu quả là nếu nông nghiệp suy giảm, nền kinh tế sẽ mất một nền tảng quan trọng. Nông nghiệp vừa là an ninh lương thực cho đất nước 90 triệu dân, vừa là nguồn hàng xuất khẩu lớn mang lại 27-28 tỉ đô la mỗi năm cho Việt Nam, vừa là nơi cung cấp lao động và sản phẩm cho các ngành công nghiệp, dịch vụ.

Nông nghiệp còn là bệ đỡ cho nền kinh tế nước ta mỗi khi có khủng hoảng, như thời kỳ khủng hoảng tài chính ở châu Á cuối thập kỷ 1990, hoặc những năm khủng hoảng tài chính toàn cầu 2008-09 vừa qua. Những lúc đó, nông nghiệp vừa giúp an ninh lương thực, tăng trưởng xuất khẩu, vừa giúp nền kinh tế đỡ gánh nặng về thất nghiệp khi những người xuất thân từ nông thôn đi làm việc trong công nghiệp, dịch vụ có thể quay về với nông thôn, nông nghiệp để nương tựa lúc khó khăn.

Ai sẽ trả nợ cho Vinashin?

Tức là mọi chuyện bây giờ phụ thuộc vào sự phát triển của công nghiệp - dịch vụ, bởi lối quay về nông nghiệp là không còn nữa?

May là điều này chỉ đúng với những người đang bỏ hẳn ruộng đồng. Tôi hy vọng chương trình tái cơ cấu nông nghiệp được thực hiện một cách nghiêm chỉnh, trên tinh thần thực sự "giác ngộ" về trách nhiệm đối với nông dân, lấy lợi ích của nông dân làm trọng tâm, coi nông dân là chủ thể, sẽ giúp khắc phục những vấn đề của nông nghiệp và lấy lại vị thế xứng đáng của nông dân, nông nghiệp trong phát triển kinh tế-xã hội của nước nhà. Cần nhớ dù nông nghiệp chỉ còn là 20% GDP, nhưng vẫn là hơn 25% kim ngạch xuất khẩu, và nhất là thu hút 50% lực lượng lao động và gắn với số phận của khoảng 65% dân số cả nước sống ở nông thôn.

Công nghiệp - dịch vụ thì rõ ràng là quan trọng rồi, vì các ngành này mà không phát triển, hay thụt lùi, thì sẽ gây ra những vấn đề kinh tế - xã hội vô cùng lớn. Và đấy là mối lo thứ hai của tôi, từ góc độ nhìn vào những "nhân vật" chính đang hoạt động trong hai lĩnh vực đó.

Cục Đăng ký Kinh doanh (Bộ Kế hoạch - Đầu tư) đã công bố có 54.932 doanh nghiệp ngưng hoạt động trong 11 tháng đầu năm nay, tăng so với hơn 54.200 doanh nghiệp đóng cửa năm trước. Biểu đồ doanh nghiệp ngưng họa động tiếp tục đi lên từ 40 ngàn năm 2010 đến 53 ngàn năm 2011, 54 ngàn năm 2012 và 55 ngàn năm 2013.

Biểu đồ đi lên nói lên điều gì? Tất cả những khó khăn của doanh nghiệp kéo dài đến nay vẫn chưa được giải quyết về cơ bản. Thêm một cái đau nữa là càng về sau thì chúng ta càng mất đi những doanh nghiệp khá hơn, vì có những đơn vị đã có thể trụ được suốt từ khi kinh tế suy giảm năm 2008 tới giờ nhưng vẫn không thoát nổi trận đào thải doanh nghiệp dữ dội lần này.

Với số lượng doanh nghiệp ngừng hoạt động như vậy, số lượng người mất việc làm là bao nhiêu?

Nhìn lại 2013 - Kỳ vọng 2014:
Tôi không biết, vì các cơ quan không công bố. Tôi nghĩ Cục Đăng ký Kinh doanh có số liệu đăng ký về việc làm cũng như các thông số cơ bản của tất cả các doanh nghiệp. Lẽ ra mỗi khi tổng hợp về số doanh nghiệp ngưng hoạt động, họ phải đưa ra cả những thông tin liên quan như các doanh nghiệp đó thuộc những ngành nào, qui mô nhỏ, vừa, hay lớn, thuộc thành phần kinh tế nào, vốn đầu tư bao nhiêu, số người mất việc làm là bao nhiêu, lý do chính đẩy doanh nghiệp tới quyết định đóng cửa là gì...

Nếu có được những thông tin như vậy, các nhà làm chính sách mới biết được bức tranh thực của doanh nghiệp, biết ngành nào, khu vực nào khó khăn nhất, tác động đối với lực lượng lao động, với các ngành kinh tế và điều kiện vĩ mô ra sao, để có những chính sách cụ thể phù hợp. Nhưng rất tiếc là không có những thông tin, số liệu đó, còn tại sao thì tôi không hiểu.

Tuy nhiên, thông thường về lao động chúng ta có thể dựa vào con số đã có từ trước, là bình quân mỗi doanh nghiệp sử dụng 20 lao động để nhân với 55 ngàn doanh nghiệp đóng cửa là biết. Còn con số do các cơ quan lao động đưa ra là mỗi năm tạo thêm được cả triệu việc làm, thì tôi không biết từ nguồn tuyển dụng  nào. Chính một số đại biểu quốc hội đã chất vấn điều này, và họ nói rằng họ không tin vào những con số đó, vì nó không có cơ sở.

Cục Quản lý Kinh doanh cũng công bố số doanh nghiệp đăng ký kinh doanh mới trong 11 tháng đầu năm nay là hơn 60 ngàn. Nhưng thực sự đâu phải tất cả các doanh nghiệp này đã hoạt động, vì vậy trong số lao động họ tuyên bố tuyển dụng vẫn không ít người thực tế chưa có việc làm. Mọi chuyện phải chờ đến khi họ vận hành thực sự, hoặc chạy đủ công suất thì các con số mới có ý nghĩa thực.

Tình hình nông nghiệp và doanh nghiệp như vậy đã tác động trực tiếp tới đời sống của người dân và sức mua của thị trường trong nước. Nhà nước đã điều chỉnh tăng lương, nhưng còn bao người mất việc làm cùng hàng chục triệu người trong khu vực nông nghiệp và doanh nghiệp phi chính qui không thuộc diện làm công ăn lương, nên giá cả tăng hoặc đứng ở mức cao vẫn đánh nặng vào thu nhập của họ. Vì vậy việc tiêu thụ hàng hóa trên thị trường trong nước nhìn chung vẫn tiếp tục khó khăn.

Thế tại sao chính phủ báo cáo là tồn kho giảm xuống? 

Có một lý do rất lớn khiến tồn kho giảm là số lớn doanh nghiệp còn hoạt động cho biết họ giảm công suất rất đáng kể. Sự giảm công suất gây lãng phí lớn trong năng lực sản xuất của xã hội và không khuyến khích, thậm chí cản trở đầu tư mới của doanh nghiệp. Đầu tư ít thì cầu lại không thể tăng nhiều.

Ngân hàng Thế giới trong báo cáo mới công bố cũng nhận xét rằng Việt Nam trước nay tăng trưởng dựa rất nhiều vào cầu nội địa, nhưng chưa bao giờ cầu nội địa lại tăng thấp như năm nay, ở mức chỉ khoảng 6,5% so với mười mấy phần trăm trước đây. Họ lo ngại cho sự phục hồi của chúng ta về điều đó.

Thế bức tranh kinh tế năm nay toàn sự ảm đạm thôi sao? 

Nói chung, năm nay bức tranh kinh tế vẫn còn ảm đạm. Tuy rằng, ngoài GDP, lạm phát, xuất khẩu, FDI..., cũng có những con số khác được báo cáo là tốt hơn, như nợ xấu ngân hàng giảm xuống, hoặc nợ của doanh nghiệp nhà nước (DNNN) 1,3 triệu tỷ đồng, thấp hơn con số 1,7 triệu tỷ đồng của năm ngoái.

Tuy nhiên rất tiếc rằng không có sự giải thích hợp lý về các con số giảm nợ đó, nên vẫn gây nghi ngại. Chẳng hạn giảm nợ xấu của ngân hàng có giảm thật không, bởi vì chỉ khi người vay nợ trả bớt nợ thì mới coi là giảm nợ, chứ chuyển nợ từ tài khoản này sang tài khoản khác thì cũng không có ý nghĩa gì. Hoặc là bán nợ cho Công ty VAMC cũng là cách để chuyển nợ từ chỗ này sang chỗ kia thôi, bản thân khoản nợ đó vẫn chưa mất đi được. Việc giảm nợ xấu nếu không được thông báo đầy đủ có thế gây tâm lý chủ quan và tiếp tục tăng đầu tư một cách thiếu cẩn trọng.

Về nợ của DNNN tôi cũng chưa thấy các giải pháp đủ mạnh để giải quyết thực sự. Ví dụ, Vinashin giải thể và thành lập SBIC, thì khoản nợ to tướng của Vinashin ai trả?

(Còn nữa)  

Huỳnh Phan
(VNN) 

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

Hải quan Đức bắt đại sứ Việt Nam tại sân bay Frankfurt

Tin này kể ra cũng khá lạ, quan chức ngoại giao cũng bị bắt vì chuyện này.
Vụ xì căng đan của đại sứ Việt Nam tại sân bay Frankfurt
Ngày 19.12.2013 hải quan/quan thuế phi trường Frankfurt, CHLB Đức, đã chặn bắt đại sứ Việt Nam tại Thổ Nhĩ Kỳ, Nguyễn Thế Cường, vì tình nghi ông ta mang 20.000 € tiền mặt mà không khai báo.

Cảnh sát đưa ông Cường về đồn, tra hỏi và cáo buộc ông tội „rửa tiền“. Đại sứ Việt Nam biện minh số tiền này là tiền ông mang về nước giúp nạn nhân bão lụt.
Vụ xì căng đan của ông Cường đang có đà dẫn đến một xì căng đan chính trị.

Tổng lãnh sự Việt Nam tại Frankfurt lập tức khiếu nại nhà nước Đức và than phiền hải quan Đức đã vi phạm trầm trọng hiệp ước ký tại Wien/Vienna bảo đảm tính miễn nhiễm dành cho quan chức ngoại giao.

Cảnh sát thả ông đại sứ Việt Nam sau khi ông đóng tiền phạt thế chân 3500,00 €.

Duong Hong-An
(Forum Vietnam 21)


POLITICAL SCANDA
Linch snaps Ambassador, Enlarge
The Ambassador Cuong Nguyen directs the Vietnamese representation in Turkey

21.45 clock, Diplomat The Cuong Nguyen ends up with "Turkish Airlines" Aviator "TK 1619" from Ankara to Rhein-Main.

As he scurries through customs, officials stop him. The head of the Vietnamese representation in Turkey has this almost 20 000 euros - not logged.


EnlargeGreen Zone for sign-Free goods at customs airport Frankfurt am Main
Officials stopped the ambassador as he passed the "GrünenKanal"

Foto: dpa Picture-Alliance
Forbidden! Nguyen needs to the police station, criminal proceedings on suspicion of money laundering!
Now the customs control on the political scandal threatens to become.
The Consulate General of Vietnam complained via "note verbale" at customs : "The actions of the customs officials was the Vienna Convention (immunity of diplomats, note) clearly violated."
There are now even internally at customs doubt whether "the control of the Ambassador lawful" was.
Unpleasant for inch chef Albert Vieth, which is already due seized luxury violins by star musicians and Park scandal with his private car under pressure.
PS: After paying a security deposit ($ 3,500) was allowed to go to the ambassador. The "smuggling money," he allegedly wanted to bring a donation for flood victims in his homeland ...